Chuyện tâm tình & Biểu tượng tình yêu- Hoàng hậu Hoa trinh nữ Anzu (Pharaoh x Cô gái thường dân)
Nếu là người mới thì mời bạn đăng kí. Còn là thành viên thì đăng nhập. Hoa trinh nữ là hoa biểu tượng cho Atemu x Anzu (Tea), Atemu x Teana - vua Ai Cập và cô gái thường dân nên hình nền và hình biểu ngữ (banner) có hình hoa trinh nữ. Mình nhắc nhở phòng khi các bạn chưa quen cách đăng kí diễn đàn thôi. Đó là: khi đăng kí thì có cái mục comment thì bạn phải đăng bất cứ cái gì vô đó vì nó không cho phép bỏ trống. Sau khi đăng kí xong các bạn thành viên mới đăng kí lưu ý là phải vào email mà các bạn khai báo rồi mở hộp thư có tin nhắn do tamtinh.forumvi gởi rồi bấm vào link để kích hoạt tài khoản thì lúc đó bạn mới là thành viên của diễn đàn. Nếu chưa có tin nhắn gởi thì các bạn vui lòng chờ trong vòng vài ngày nhe!

Join the forum, it's quick and easy

Chuyện tâm tình & Biểu tượng tình yêu- Hoàng hậu Hoa trinh nữ Anzu (Pharaoh x Cô gái thường dân)
Nếu là người mới thì mời bạn đăng kí. Còn là thành viên thì đăng nhập. Hoa trinh nữ là hoa biểu tượng cho Atemu x Anzu (Tea), Atemu x Teana - vua Ai Cập và cô gái thường dân nên hình nền và hình biểu ngữ (banner) có hình hoa trinh nữ. Mình nhắc nhở phòng khi các bạn chưa quen cách đăng kí diễn đàn thôi. Đó là: khi đăng kí thì có cái mục comment thì bạn phải đăng bất cứ cái gì vô đó vì nó không cho phép bỏ trống. Sau khi đăng kí xong các bạn thành viên mới đăng kí lưu ý là phải vào email mà các bạn khai báo rồi mở hộp thư có tin nhắn do tamtinh.forumvi gởi rồi bấm vào link để kích hoạt tài khoản thì lúc đó bạn mới là thành viên của diễn đàn. Nếu chưa có tin nhắn gởi thì các bạn vui lòng chờ trong vòng vài ngày nhe!
Chuyện tâm tình & Biểu tượng tình yêu- Hoàng hậu Hoa trinh nữ Anzu (Pharaoh x Cô gái thường dân)
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
Các bạn đã đăng kí tên nick rồi thì vào email của các bạn đã dùng để đăng kí rồi bấm vô cái link do diễn đàn gởi đến thì lúc đó mới đăng kí nick thành công nhe. Atemu x Anzu là cặp đôi tốt đẹp nhất, hoàn thiện nhất, tuyệt vời nhất, có tính đạo đức nhất trong tất cả các cặp đôi trong truyện tranh, tiểu thuyết vì những đặc điểm về nhân cách của họ mang lại. Hình ảnh Atem đối với Anzu cũng có đặc điểm giống như chàng trai trong bài hát giấc mơ tuyết trắng. Không ai trên đời lấp lánh hơn Atem và không ai cứu Anzu ngoài Atem. Tính cách của anh cũng bình yên, lặng lẽ như những bông tuyết dịu dàng. Muốn dừng nhạc thì bấm vô cái hình tròn màu đỏ nhe.
Someday my prince will come - Hoàng tử (chàng trai lí tưởng) của Anzu Vua Ai Cập và cô gái thường dân
April 2024
MonTueWedThuFriSatSun
1234567
891011121314
15161718192021
22232425262728
2930     

Calendar Calendar


Chuyện cổ tích về hoa quỳnh

Go down

Atemu x Anzu

Atemu x Anzu


Cấp 10

Chuyện cổ tích về hoa quỳnh Empty Chuyện cổ tích về hoa quỳnh

Bài gửi by Atemu x Anzu Wed Oct 16, 2013 8:53 am

Chuyện cổ tích về hoa quỳnh
Tác giả: Trầm Hương viết lại theo 1 câu chuyện nào đó
Thể loại: cổ tích, lãng mạn
Lứa tuổi: ai đủ lớn để đọc và hiểu là dc



Chuyện cổ tích về hoa quỳnh HoaQuynh1
Chuyện cổ tích về hoa quỳnh HoaQuynh2
Chuyện cổ tích về hoa quỳnh HoaQuynh3
Chuyện cổ tích về hoa quỳnh HoaQuynh4
Chuyện cổ tích về hoa quỳnh HoaQuynh5
Chuyện cổ tích về hoa quỳnh HoaQuynh6
Chuyện cổ tích về hoa quỳnh HoaQuynh7
Chuyện cổ tích về hoa quỳnh HoaQuynh8
Chuyện cổ tích về hoa quỳnh HoaQuynh9

Về Đầu Trang Go down

Atemu x Anzu

Atemu x Anzu


Cấp 10

Chuyện cổ tích về hoa quỳnh Empty Re: Chuyện cổ tích về hoa quỳnh

Bài gửi by Atemu x Anzu Mon Nov 04, 2013 7:44 pm

Văn bản chữ:
Chuyện cổ tích về hoa quỳnh(phần 1)
Một buổi chiều xuân ở cung vi…
Đức vua và hoàng hậu bước lên lầu thưởng xuân. Vườn thượng uyển trăm hoa đua nở, tỏa hương ngào ngạt. Suối nước trong veo, róc rách. Trăm ngàn giọng hót của các loài chim chợt tấu lên khúc nhạc rộn rã, mừng một mùa xuân thanh bình và no ấm. Chợt vẳng đến bên hoàng hậu tiếng cười trong trẻo của đôi trẻ. Hoàng hậu khẽ lay vạt hoàng bào:
-Bệ hạ nhìn xem kìa!
Đứng trên lầu, đức vua nhìn thấy hoàng tử và công chúa đang ôm nhau đùa giỡn. Xiêm áo lộng lẫy, đôi trẻ hồn nhiên lăn trên cỏ. Nhà vua cảm thấy trong lòng tràn ngập niềm hạnh phúc. Niềm hạnh phúc thiêng liêng, ấm áp không gì có thể thay thế được. Cuộc đời làm vua được ngự trên ngai vàng , thâu tóm trong tay dải sơn hà gấm vóc, hàng vạn quân lính cúi đầu phủ phục, từng sướng vui khi thấy kẻ thất trận thuần phục dưới vó ngựa người chiến thắng…, nhà vua đã trãi qua bao vinh quang, cay đắng, đau khổ và bất hạnh để có được một ngai vàng vững chãi. Nhưng những điều đó sẽ trở thành vô nghĩa, nếu như hoàng cung trong buổi chiều này vắng tiếng cười con trẻ…Đức vua quay sang hoàng hậu âu yếm:
-Ta cám ơn ái khanh đã sinh cho ta 2 đứa con thông minh, xinh đẹp. Rồi đây, hoàng tử sẽ thay ta trị vì thiên hạ. Còn công chúa, ta sẽ tìm một nơi thật xứng đáng để gởi gắm báu vật của hoàng gia. Khanh xem, hòang tử và công chúa có khác gì tiên đồng, ngọc nữ!
Niềm vui sướng dâng lên làm mắt hoàng hậu mờ lệ. Nhưng nỗi băn khoăn vẫn chưa dứt khỏi tâm trí của hoàng hậu:
-Hoàng tử và công chúa được sinh ra từ một trứng, một bọc nên rất giống nhau. Đôi trẻ cứ quấn quít, chẳng lúc nào chịu rời nhau. Thần thiếp e ngại…
Đức vua gạt đi:
-Lớn lên, hoàng tử sẽ kén thái tử phi, bên cạnh có hàng ngàn cung tần mỹ nữ. Công chúa rồi sẽ kén phò mã, cũng như hậu, sẽ sinh con, đẻ cái, bao nỗi bận bịu. Ta nghĩ thời thơ ấu của đời người nào có được bao lâu!
Nhã nhạc tưng bừng vang lên. Đức vua và hoàng hậu bước vào đại tiệc tưởng thưởng cho những bậc công thần vào cuối năm, không còn thì giờ để bận tâm đến sự gắn bó khác thường của đôi trẻ…
Mùa xuân năm sau, rồi năm sau nữa…Hoàng tử và công chúa đã đến tuổi 15. Trên lầu thưởng xuân, Hoàng hậu không giấu được vẻ hốt hoảng:
-Bệ hạ nhìn xem, hai đứa vẫn quấn quít bên nhau. Mà lẽ ra, hoàng tử giờ này đã ở bên Đông cung…Còn công chúa ở Tây cung.
Đức vua nhíu mày nghĩ ngợi. Phải, hoàng tử và công chúa đã lớn. Hoàng tử ở tuổi này cần phải học chữ, học võ thuật, học nhiều thứ để sau này trở thành một minh quân trị vì thiên hạ. Công chúa cũng đã đến tuổi kén chồng, phải học công dung ngôn hạnh. Sao giờ này chúng vẫn nhởn nhơ hái hoa bắt bướm, cùng quấn quýt bên nhau trên thảm cỏ. Đức vua gọi quan nhập nội hành khiển đến:
-Sau ngày Hạ nêu năm nay, khanh phải trông coi việc học cho Đông cung khiêm khắc và chu đáo. Sơn hà xã tắc không thể rơi vào tay một vị vua bất tài , dốt nát. Khanh hiểu lời ta chứ?!
Quan hành khiển dập đầu vâng lệnh. Kể từ ấy, hoàng tử và công chúa bị tách rời khỏi nhau. Hoàng tử được đưa sang Đông cung, dưới sự kèm cặp khắc nghiệt của vị quan già cằn cỗi. Còn công chúa ở Tây cung, bên cạnh nàng là những bà bảo mẫu kĩ tính. Họ dạy nàng thêu thùa, may vá, dạy nàng đàn hát, làm thơ…Nhưng những công việc ấy không làm nàng khuây khỏa. Công chúa đau đớn như bị ai dùng dao cắt ruột nàng. Lòng nàng vẫn không nguôi thương nhớ anh trai. Và hoàng tử cũng giống như nàng, lúc nào cũng nhớ đến em gái. Chàng nhớ dung mạo, xinh tươi kì ảo của công chúa. Một vẻ đẹp cao khiết, mong mong khiến cho người đối diện có cảm giác công chúa không phải là một con người bằng xương bằng thịt, nàng chỉ để ngắm chứ không được chạm vào.
Nghĩ đến một ngày công chúa sẽ lấy chồng, hoàng tử đau đớn tự nhủ:”Không một gã xúc sinh nào được chạm đến em gái ta. Hắn sẽ làm cho công chúa vỡ nát!”
Ý nghĩ, nỗi lo sợ ấy cứ bám riết lấy chàng.Quan khiển hành khám phá ra một điều: nếu được gặp công chúa, hoàng tử sẽ vui tươi, chàng sẽ trở nên rất thông minh, tinh tường bài vở, Để chữa bệnh cho chàng, quan khiển hành giúp chàng gặp công chúa ở vườn thượng uyển trong những lúc đôi bên cùng đi dạo. Mỗi tháng, họ được gặp nhau vài lần. Công chúa và hoàng tử lại vui đùa quấn quít bên nhau. Với hoàng tử không có niềm vui sướng nào bằng được ở bên em gái. Chàng có cảm giác công chúa là tinh khiết của khí trời, mặt đất, ánh sáng, hương hoa. Chàng lặng ngắm nàng. Nàng công chúa da trắng như tuyết, môi đỏ như son, mắt sáng như sao, tóc chảy dài như mây suối.
“Em gái của ta đây rồi. Từ những ngày bé thơ, ta đã nắm lấy cổ tay trắng ngần, mũm mĩm của công chúa dắt em bước đi trên mặt đất đầy hương hoa trong vườn thượng uyển. Anh và em đã ôm nhau ngủ dưới ánh trăng hay trong căn phòng ấm áp dưới bàn tay chăm sóc của bảo mẫu. Chúng ta cùng một ý thích, một suy nghĩ, một niềm vui…Sao giờ này mọi người tách lìa chúng ta!” Chỉ một tuần không gặp công chúa, hoàng tử đã trở nên héo úa. Được gặp lại em gái, chàng sung sướng ôm chầm lấy nàng. Nhưng hôm nay sao mọi điều trở nên hết sức kì lạ. Từ tấm thân công chúa tỏa ra một làn hương khiến chàng ngây ngất, vòm ngực nhu nhú của em gái chạm vào ngực chàng. Chàng cảm thấy rạo rực kì lạ. Một cảm giác chưa từng có ở chàng. Nó có một sức mạnh ghê gớm khiến chàng khao khát chạm môi mình vào môi em gái. Sự va chạm ấy như giọt nước tràn cốc, khiến một sức sống tiềm ẩn từ nơi sâu kín đang đầy ắp trong chàng vỡ òa ra thành dòng chảy cuồn cuộn. Công chúa ôm lấy anh trai, vẫn ngây thơ như mọi khi sờ khắp người chàng ước lượng sự tăng trưởng:
-Ôi, anh lớn thật rồi, lớn hơn trước nhiều lắm!
Hoàng tử lắp bắp, mắt nhìn em gái ngây dại:
-Ôi, em cũng đã là…người lớn rồi. Chúng ta…đã trở thành…người lớn!
Chợt công chúa rụt tay về, người run bắn, sợ hãi khi phát hiện ra từ nơi kín đáo của anh trai, một chất nồng nồng, dinh dính bắn ra ngoài. Công chúa lặng nhìn anh, như hiểu ra điều gì , bật khóc nức nở. Nàng quay lưng bỏ chạy. Nàng hoảng sợ đến nổi gấu áo vướng vào những bụi cây khiến nàng vấp ngã. Nàng cố đứng lên, chạy tiếp. Hoàng tử hốt hoảng gọi tên nàng. Chàng đuổi theo em gái. Nhưng công chúa đã mất hút bên bờ tường phía Tây cung vi…
Kể từ ngày ấy, công chúa trở nên u buồn kì lạ. Nàng ở bên bảo mẫu suốt ngày, cắm đầu thêu hình hoa lá chim muông trên những tấm lụa. Nàng không dám ra ngoài. Nàng muốn tránh gặp mặt hoàng tử. Niềm thương nhớ anh trai cứ đốt cháy, hành hạ trái tim nàng. Công chúa cố nén lại nỗi khao khát được gặp hoàng tử. Bởi nàng nhận ra trong đôi mắt của anh trai đang lấp lánh một ngọn lửa. Ngọn lửa ấy sẽ thêu đốt và làm tàn lụi tất cả. Ngọn lửa dẫn đến sự tầm thường, hủy diệt. Nàng sợ hãi ngọn lửa đó. Nàng tự nhủ phải ngăn lại và làm lụi tắt tia lửa chết người từ trong con người tràn đầy sức lực và liều lĩnh của anh trai…Tâm tư đó công chúa ôm chặt tận đáy lòng. Nàng mắc chứng bệnh u trầm ở tuổi mới bước vào quãng đời thiếu nữ…

Về Đầu Trang Go down

Atemu x Anzu

Atemu x Anzu


Cấp 10

Chuyện cổ tích về hoa quỳnh Empty Re: Chuyện cổ tích về hoa quỳnh

Bài gửi by Atemu x Anzu Mon Nov 04, 2013 9:16 pm

Phần tiếp theo của chuyện cổ tích về hoa quỳnh (phần 2)

Bên Đông cung, hoàng tử không còn thiết đến chuyện học hành. Chữ nghĩa đối với chàng trở nên mờ nhạt, vô nghĩa. Chàng cũng không màng đến luyện tập cung kiếm, võ thuật. Quan hành khiển vô cùng lo lắng trước sự sa sút tinh thần của chàng. Ông gặng hỏi nhưng chàng không trả lời, hỏi lại ông ta:
-Hãy nói ta nghe, em gái và vợ, ngươi yêu ai hơn?
-Thưa hoàng tử, dĩ nhiên là…vợ
Hoàng tử chợt đùng đùng nổi giận:
-Tại sao lại là vợ. Tại sao không thương người cùng huyết thống với ta hơn?
-Tại vì…em gái lớn lên phải lấy chồng. Còn vợ mới là người chung chăn gối, đầu ấp tay gối suốt đời.
-Vậy thì tại sao ta không thể chung chăn gối với em ta, người ta yêu quý hơn bất cứ thứ gì trên đời. Tại sao khi lớn lên, ta và em gái ta phải bị cách ly, đứa lấy vợ, lấy chồng mỗi người mỗi ngả!
-Hoàng tử! Quan hành khiển hoảng hốt kêu lên - Hoàng tử kín miệng, hoàng thượng nghe thấy những điều này Hoàng tử khó toàn tính mạng. Hoàng tử đã được học lễ nghĩa từ nhỏ, lẽ nào ngài không biết?! Ý nghĩ của Hoàng tử đã phạm vào điều cấm không chỉ áp đặt cho hoàng gia mà cả thần dân thiên hạ: sự loạn luân!
Hoàng tử gầm lên:
-Loạn luân?! Điều ấy có quan trọng gì đâu, so với nổi đau khổ mà ta phải chịu đựng.
-Có! –Quan hành khiển nhìn thẳng vào mắt hoàng tử, nghiêm khắc – Nó làm nòi giống lụn bại. Nó là cội nguồn làm đảo lộn mọi giá trị. Nó là điều đen tối hơn bất kì điều đen tối nào!
Hoàng tử điên cuồng ném tung nghiên mực. Màu mực đen tung tóe trên án thư, trên sàn nhà. Quan hành khiển nhẫn nhục sắp lại nghiên mực, lau chùi những vết bẩn…
-Thôi, thôi, ta không cần gì nữa. Ta không thiết gì nữa!
Hoàng tử gục xuống như một tàu lá úa. Quan nhập khiển nội hành chợt mỉm cười, cay đắng:
-Lẽ nào Hoàng tử không thiết tha đến cả ngai vàng? Ngài phải học để làm vua.
-Nhưng làm vua để làm gì. Những cung tần mỹ nữ đối với ta thật vô nghĩa.
-Có. Làm vua , Hoàng tử sẽ có tất cả. Quyền lực. Ý vua là ý trời. Vua là con Trời, lẽ nào ngài không hiểu!
-Làm vua, làm vua muốn gì được nấy? Được, vậy thì ta sẽ làm vua!
Mắt hoàng tử rực sáng. Ngài phấn khích lấy cung tên. Mũi tên lao vút đi, trúng đích quả hồng đào. Nhũng chùm trái non lăn lóc trên nền hoa viên…Đôi mắt chàng sáng rực lên ngọn lửa khát vọng. Ngọn lửa ấy ngày càng lớn lên, bùng cháy…
Một mùa xuân nữa trôi qua…
Đức vua và hoàng hậu kén phò mã. Những quả tú cầu công chúa gieo không một ai bắt được. Trái tim công chúa vẫn hững hờ, băng giá. Đức vua và hoàng hậu cũng kén dâu từ những bậc danh gia thế phiệt cho hoàng tử nhưng chàng từ chối, lấy cớ còn đang miệt mài kinh sử. Hoàng hậu còn đang lo ngại cho sự kén chọn của các con thì vào một buổi chiều thu, đức vua băng hà. Hoàng tử ở ngôi vị Đông cung được kế vị ngai vàng. Ngày lễ đăng quang, công chúa sai cung nữ mang đến cho anh trai dải lụa trắng muốt thêu những chứ vàng lấp lánh. Ngai vàng phải được đặt trên nền tảng của tấm lòng trong sáng. Đó là ngụ ý trong bài thơ ngợi ca sự trường tồn của non sông mà nàng gởi cho anh.
Vị vua trẻ khoác tấm lụa trên vai, ứa nước mắt nhận ra mùi hương và hơi ấm quen thuộc của công chúa như còn ủ trong tấm lụa.
Một tháng sau hoàng hậu cũng băng hà. Dường như cuộc đời bà chỉ có ý nghĩa khi có đức vua bên cạnh. Vị vua trẻ thế là nắm trong tay mọi quyền hành. Công việc đầu tiên của vị vua trẻ khi lên ngôi là ép buộc em gái lấy mình. Công chúa đã cưỡng lại sự ép buột ấy. Giờ đây, nàng cô đơn làm sao. Nàng không còn nơi nào để bám víu. Mọi mưu mô, mọi điều mua chuộc, đe dọa, cưỡng bức đều thất bại khiến nhà vua gầm lên:
-Ta cho người 2 điều để chọn lựa: một ngôi vị vương phi. Hai, bị đày ra hoang đảo!
Công chúa quì dưới chân anh trai, bình thản nói:
-Xin được đày ra hoang đảo.
Nhà vua sửng sốt nhìn công chúa. Nàng tinh khiết và quá đỗi mong manh, làm sao chịu được cuộc sống khắc nghiệt ngoài hoang đảo. Nhưng vua là CON TRỜI, có trong tay dải sơn hà cẩm tú, chỉ một lệnh truyền hàng vạn quân binh đã nhảy vào lửa đỏ…Sao giờ đây, chỉ để một trái tim khuất phục mình, nhà vua đã không làm nổi. Cảm giác tổn thương và bị sỉ nhục, nhà vua ban lệnh truyền đưa công chúa ra hoang đảo…
Công chúa không một lời than van. Nàng lặng lẽ trở về cung điện phía tây. Những người hầu chuẩn bị hành trang cho nàng. Trời rất lạnh. Công chúa chỉ kịp mang thêm cho mình chiếc khăn choàng cổ vàng óng ả. Nhà vua không muốn kinh thành ồn ào đã hộ tống nàng ra đảo cùng quan hành khiển. Vị vua trẻ này cho quần thần biết sẽ đi kinh lý cùng công chúa ra đảo… Công chúa ngồi trong kiệu hoa, ngoái nhìn lại hoàng cung lần cuối…

Về Đầu Trang Go down

Atemu x Anzu

Atemu x Anzu


Cấp 10

Chuyện cổ tích về hoa quỳnh Empty Re: Chuyện cổ tích về hoa quỳnh

Bài gửi by Atemu x Anzu Tue Nov 05, 2013 7:01 pm

Chuyện cổ tích về hoa quỳnh (phần cuối)
Hơn hai ngày đêm vượt biển, đoàn người đổ bộ lên hoang đảo. Trước đó, nhà vua đã cho xây một lâu đài bằng đá trên đỉnh núi. Chung quanh lâu đài đầy hoa thơm cỏ lạ. Từ lâu đài, công chúa nhìn thấy bốn bề là sóng nước. Những cánh hải âu chấp chới trên mặt nước khiến nàng nhớ hoàng cung da diết. Để lại cho công chúa 3 nàng thị nữ, nhà vua mỉm cười đắc thắng:
-Ta vẫn cho nàng 1 cơ hội. Bây giờ, nàng nói lời ưng thuận vẫn chưa muộn.
-Không. Không bao giờ em chấp nhận điều đó.
Công chúa đáp cứng cỏi, dường như những lời kiên quyết đó không phải thoát thai từ con người quá đổi mong manh như nàng. Nhà vua tức giận xuống thuyền, bỏ lại lời nguyền rủa:
-Nàng sẽ chết gí nơi đây!
Công chúa nhìn theo chiếc thuyền rồng, mắt nàng nhòa lệ. Nàng muốn gọi tên anh trai nhưng không thốt được nên lời. Nàng tự nhủ:” Em sẽ chết ở nơi xa xôi này để bảo vệ anh!”
Nhà vua trở lại hoàng cung. Sự tráng lệ, huy hoàng, những cuộc vui không lấp được khoảng trống trong lòng chàng. Lòng chàng vẫn không nguôi niềm thương nhớ người em gái. Nhìn những cung tần mỹ nữ trong áo xiêm lấp lánh vây quanh chàng trong những buổi tiệc, chàng bỗng tha thiết nhớ công chúa. Nỗi ân hận tràn ngập lòng chàng. Chàng muốn dong thuyền ra đảo quì xuống chân em gái tạ tội và đưa nàng về cung cấm. Nhưng lòng tự ái trỗi dậy đã ngăn chàng lại. Chàng tự nhủ năm sau sẽ cho quan khiển hành đi đón nàng về. Chàng thèm khát một lá thư hay một lời nhắn gởi của công chúa để chàng có cớ làm lành với em gái. Nhưng hoàng cung vẫn biền biệt tin nàng.
Rồi nhà vua gặp được một người con gái xinh đẹp. Chàng bị cuốn hút bởi nàng quá giống công chúa. Hoàng cung rất đỗi vui mừng khi nhà vua đã chọn được hoàng hậu. Người đàn bà ấy đã giúp cho chàng hiểu chính nàng là phiên bản mà chàng cần gặp, đánh mất và khát khao. Nàng chính là phân nửa cuộc đời chàng. Hoàng hậu sinh cho nhà vua một hoàng tử kháu khỉnh…Mải mê với hạnh phúc, chàng quên đi công chúa. Cho đến một hôm đi qua cung phía Tây, chàng chợt dừng bước bên khóm hoa khi nghe tiếng đàn của bảo mẫu nói lên niềm thương nhớ khắc khoải đến công chúa vọng đến tai chàng. Nhà vua sa sầm nét mặt, toàn thân lạnh toát. Hoàng hậu lay đức vua hỏi sự tình. Chàng ân hận kể lại mọi việc. Hoàng hậu thúc giục:
-Vì sự trường tồn của sơn hà gấm vóc, vì hồng phúc về sau, xin chàng hãy đi đón công chúa ngay. Chúng ta rồi sẽ sống lại những ngày tươi vui như cũ…
Nhà vua và quan hành khiển tức tốc dong thuyền ra đi… Chiếc thuyền rồng vừa cập bến lên hoang đảo, nhà vua đã nghe lạnh buốt tim gan. Chàng đội kín khăn, khoác thêm chiếc áo bông lên hoàng bào mà vẫn còn thấy lạnh. Đoàn người tiến lên lâu đài. Lâu đài trống vắng. Họ lắng nghe tiếng chuông chùa từ am vắng phát ra. Họ lần bước đến bên am. Người thị nữ của công chúa đang gõ mõ cầu siêu. Nhận ra nhà vua, thị nữ òa lên khóc…
-Em gái ta đâu?-Nhà vua quát hỏi.
Thị nữ trong bộ áo nâu sòng cố ghìm lại nước mắt dập đầu thưa:
-Muôn tâu bệ hạ…Công chúa ở ngoài này.
Nhà vua và quan khiển hành bước theo thị nữ. Họ đi qua một lối mòn rồi dừng bước trước một ngôi mộ bằng đá, xung quanh có những bụi hoa và lá cỏ, những khóm xương rồng, có những loại cây chàng bao giờ chưa thấy… Thị nữ gục xuống bên nấm mồ, òa khóc:
-Bệ hạ ơi, công chúa đây…rồi!
Nhà vua đứng lặng nhìn nấm mồ như không tin vào mắt mình. Một lúc sau như điên dại chàng quát hỏi:
-Tại sao, tại sao lại thế này? Tại sao em gái ta phải chết. Tại sao?
Gương mặt già nua của quan hành khiển ròng ròng lệ. Ông ta quì dưới chân đức vua:
-Muôn tâu bệ hạ. Bệ hạ hãy nhìn xem…Ngày bệ hạ ra đây mùa xuân nên khí trời ấm áp, mặt đất đầy kỳ hoa dị thảo. Còn bây giờ là mùa đông, bệ hạ mặc áo ba áo bảy mà còn rét run lên như vậy,huống chi công chúa thể chất yếu đuối lại mang nặng trong lòng nổi loàng u uẩn, cô đơn…
-Công chúa, em gái ơi, hãy tha lỗi cho anh!
Nhà vua gục xuống bên nấm mộ. Tiếng sóng biển âm âm vọng vào bờ không dứt. Nấm mồ em gái chàng quá bé nhỏ giữa trời nước bao la. Hòn đảo mùa đông sao mà đìu hiu , xơ xác. Chàng thiếp đi bên nấm mồ, trong tiếng sóng rì rào, trong cái giá lạnh gió mùa đông bắc thổi về mang theo cái lạnh thấu xương… Cho đến nửa đêm, chàng thức dậy. Trong bóng tối lờ mờ, chàng chợt nhận ra một bóng trắng kì ảo. Công chúa đang thoát thai từ đóa hoa màu trắng ấy. Nàng mặc bộ đồ trắng như tuyết, cổ choàng chiếc khoăn choàng vàng, tinh khiết, mong manh. Từ nơi đóa hoa ấy tỏa ra mùi hương dịu dàng, thanh thoát. Chàng lao đến bên đóa hoa,ôm công chúa vào lòng. Nhưng công chúa đã tan vào hư không. Bàn tay chàng chỉ hứng được những giọt sương buốt giá. Chàng nhìn lại đóa hoa… Dưới ánh trăng mờ, đóa hoa sáng rực một màu trắng tinh khôi. Chàng hiểu em gái chàng chết đi đã biến thành loài hoa này bởi màu vàng của chiếc khoăn van nàng hay choàng qua chiếc cổ cao trắng ngần. Chiếc khăn ấy trở thành những chiếc nhụy vàng óng ánh… Chàng ấp đóa hoa vào lòng. Em gái chàng đây, thánh thiện, cao vời, tinh khiết. Màu trắng của hoa đối lập hẳn với màn đêm dày đặc những toan tính, những dục vọng điên cuồng. Loài hoa ấy vì vậy chỉ nở về đêm. Người dân ở vương quốc ấy đặt tên cho loài hoa này là Quỳnh hoa.
Họ cho là hoa Quỳnh là biểu tượng cho sự thiêng liêng, cao khiết, trong sạch, kín đáo. Và cũng từ ấy đến nay, chưa một người nào nhìn thấy hoa Quỳnh nở vào mùa xuân. Hoa Quỳnh chỉ nở về đêm, cho những ai chỉ thành tâm thức đợi. Đời sống của hoa cũng ngắn ngủi làm sao. Nhưng cần gì phải sống dài. Chỉ một khoảnh khắc thôi cũng đủ.
Hết

Về Đầu Trang Go down

Atemu x Anzu

Atemu x Anzu


Cấp 10

Chuyện cổ tích về hoa quỳnh Empty Re: Chuyện cổ tích về hoa quỳnh

Bài gửi by Atemu x Anzu Thu Nov 07, 2013 12:36 pm

Daisy_girl
10-12-2010, 10:03 AM
Đây là bài hát của tác giả Trịnh Công Sơn. Lời bài hát cũng phù hợp với câu chuyện cổ tích đó lắm. Ko biết nhạc sĩ có dựa vào câu chuyện đó hay là ngẫu nhiên nữa
Chuyện đóa Quỳnh hương
Giọt mưa lặng lẽ trên nụ quỳnh
Quỳnh hương một đóa thoáng hương thầm
vườn đêm xao xuyến
Một đôi lần đến như người tình
Để cho trời đất báo tin lành vẫn bình yên
Mùa mưa tới cành hoa trắng ngần
Đã ra đời đùa vui phút giây sau một lần đến bên người
Khép lại tấm lòng nghìn năm nhớ ai
Còn nơi nào biết những chuyện tình
Tựa như chuyện những đóa hoa quỳnh
một đời thương nhớ.
Người đi tìm kiếm giữa mịt mùng
Người đi tìm mãi suốt con đường tấm lòng kia.

Dưới đây là nhạc bài hát
Nhạc chuyện đóa Quỳnh hương (http://mp3.zing.vn/mp3/nghe-bai-hat/Chuyen-Doa-Quynh-Huong-Ho-Quynh-Huong.IW6W6Z8B.html)
Mời các bạn thưởng thức và viết nên cảm nhận^^
Theo các bạn thì nàng công chúa có yêu anh trai hay ko?

Về Đầu Trang Go down

Atemu x Anzu

Atemu x Anzu


Cấp 10

Chuyện cổ tích về hoa quỳnh Empty Re: Chuyện cổ tích về hoa quỳnh

Bài gửi by Atemu x Anzu Thu Nov 07, 2013 12:37 pm

Bài viết của mình về câu chuyện đó:
Tg ko miêu tả hoàng tử chi tiết như nàng công chúa. Vì nàng công chúa xinh đẹp và là em gái của hoàng tử + lời nhận xét của đức vua: "2 đứa con thông minh, xinh đẹp" ==> hoàng tử chắc là cũng rất tuấn tú.
Vị vua cha là 1 vị vua tốt. Tình cảm của vua và hoàng hậu rất đậm đà, sâu sắc. Thật sự là 1 cặp xứng đôi. Mình nghĩ trong câu chuyện cổ tích đó thì vua cũng là dạng người mẫu mực trong tình yêu. Ông vua chỉ có 1 vợ nên hoàng hậu rất mực yêu chồng vì khi vua chết đi thì ko lâu sau bà cũng từ trần để lại 2 đứa con duy nhất.

Về Đầu Trang Go down

Atemu x Anzu

Atemu x Anzu


Cấp 10

Chuyện cổ tích về hoa quỳnh Empty Re: Chuyện cổ tích về hoa quỳnh

Bài gửi by Atemu x Anzu Thu Nov 07, 2013 12:37 pm

Tatak
10-24-2010, 12:34 PM
Đây là ý kiến của mình:
Công chúa và hoàng tử cùng sinh ra trong 1 bọc trứng=> họ là anh em sinh đôi=> họ bằng tuổi nhau, lớn lên bên nhau như đôi bạn nên sẽ rất quấn quít và thân thiết với nhau hơn những cặp anh em bình thường. Đối với anh em bình thường, nếu người anh sinh trước và sau đó người em gái được sinh ra, người anh lúc đó đã ít nhất trưởng thành hơn em mình về suy nghĩ; tình cảm của người anh đó sẽ là yêu thương và muốn bảo vệ em gái. Còn đây là cặp anh em sinh đôi, cùng tuổi, cùng mức độ suy nghĩ nên tình cảm giữa họ sẽ như đôi bạn thanh mai trúc mã.
Lúc nhỏ, nhà vua và hoàng hậu mừng khi thấy anh em quấn quít bên nhau. Nhưng khi lớn lên, có lẽ họ đã có linh cảm về việc tình cảm gữa hoàng tử và công chúa sẽ không như mong muốn nên mới tìm cách chia rẽ đôi trẻ.
Là anh em lớn lên bên nhau, đương nhiên công chúa và hoàng tử sẽ cảm thấy buồn khi xa nhau nhưng rõ ràng lúc đó nhận thức của họ vẫn còn khá đơn giản. Họ chỉ đơn thuần nghĩ, họ là anh em có tình cảm sâu đậm nên khi bị chia cắt sẽ cảm thấy đau khổ. Cho đến khi sự việc đó xảy ra đã đánh thức cái nhìn mới của công chúa. Công chúa chợt nhận ra là bây giờ cả hai đã lớn, nhận ra rằng họ là một nam một nữ, nhận ra được nếu cứ tiếp tục như thế này anh mình sẽ ngộ nhận cái tình cảm anh em thiêng liêng đó.
Riêng hoàng tử vẫn cố chấp chưa nhận ra được sự thật đó. Mãi đến khi chàng lấy vợ, sinh con, khi hoàng hậu sau này giục chàng đi tìm công chúa………..
Công chúa biết rõ tình cảm của mình đối với anh trai: thân thiết, yêu thương một cách trong sáng. Giả sử nàng chấp nhận ở lại thì nàng sẽ sống trong sự dằn vặt và cả hai sẽ phải chịu sự dèm pha của triều đình.
Việc công chúa biến thành đóa hoa quỳnh cho thấy nàng mãi mãi giữ tấm lòng thanh khiết và tình cảm trong sáng dành cho anh trai của mình.
Tình cảm giữa hoàng tử và công chúa không sai, đó là một tình cảm trong sáng cao đẹp chỉ là khi lớn lên hoàng tử đã ngộ nhận đó là tình yêu.

Về Đầu Trang Go down

Atemu x Anzu

Atemu x Anzu


Cấp 10

Chuyện cổ tích về hoa quỳnh Empty Re: Chuyện cổ tích về hoa quỳnh

Bài gửi by Atemu x Anzu Thu Nov 07, 2013 12:38 pm

Daisy_girl
10-24-2010, 15:46 PM
Mình thì cho rằng đó chính là tình yêu
Vua cưới 1 phụ nữ giống em gái mình là minh chứng cho điều đó
Em nhớ anh như bị cắt ruột.
Thật đáng tiếc rằng họ là anh em ruột sinh đôi.
Mà chuyện đó làm mình nhớ đến chuyện cổ tích Grim Rapunzel. Rapunzel cuối cùng sinh dc 2 đứa con sinh đôi: 1 trai, 1 gái. Điều đó hợp lí nếu đồng nhất chuyện này là phần tiếp theo của chuyện Rapunzel đấy nhỉ?

Về Đầu Trang Go down

Sponsored content


Chuyện cổ tích về hoa quỳnh Empty Re: Chuyện cổ tích về hoa quỳnh

Bài gửi by Sponsored content

Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang

- Similar topics

 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết