Chuyện tâm tình & Biểu tượng tình yêu- Hoàng hậu Hoa trinh nữ Anzu (Pharaoh x Cô gái thường dân)
Nếu là người mới thì mời bạn đăng kí. Còn là thành viên thì đăng nhập. Hoa trinh nữ là hoa biểu tượng cho Atemu x Anzu (Tea), Atemu x Teana - vua Ai Cập và cô gái thường dân nên hình nền và hình biểu ngữ (banner) có hình hoa trinh nữ. Mình nhắc nhở phòng khi các bạn chưa quen cách đăng kí diễn đàn thôi. Đó là: khi đăng kí thì có cái mục comment thì bạn phải đăng bất cứ cái gì vô đó vì nó không cho phép bỏ trống. Sau khi đăng kí xong các bạn thành viên mới đăng kí lưu ý là phải vào email mà các bạn khai báo rồi mở hộp thư có tin nhắn do tamtinh.forumvi gởi rồi bấm vào link để kích hoạt tài khoản thì lúc đó bạn mới là thành viên của diễn đàn. Nếu chưa có tin nhắn gởi thì các bạn vui lòng chờ trong vòng vài ngày nhe!

Join the forum, it's quick and easy

Chuyện tâm tình & Biểu tượng tình yêu- Hoàng hậu Hoa trinh nữ Anzu (Pharaoh x Cô gái thường dân)
Nếu là người mới thì mời bạn đăng kí. Còn là thành viên thì đăng nhập. Hoa trinh nữ là hoa biểu tượng cho Atemu x Anzu (Tea), Atemu x Teana - vua Ai Cập và cô gái thường dân nên hình nền và hình biểu ngữ (banner) có hình hoa trinh nữ. Mình nhắc nhở phòng khi các bạn chưa quen cách đăng kí diễn đàn thôi. Đó là: khi đăng kí thì có cái mục comment thì bạn phải đăng bất cứ cái gì vô đó vì nó không cho phép bỏ trống. Sau khi đăng kí xong các bạn thành viên mới đăng kí lưu ý là phải vào email mà các bạn khai báo rồi mở hộp thư có tin nhắn do tamtinh.forumvi gởi rồi bấm vào link để kích hoạt tài khoản thì lúc đó bạn mới là thành viên của diễn đàn. Nếu chưa có tin nhắn gởi thì các bạn vui lòng chờ trong vòng vài ngày nhe!
Chuyện tâm tình & Biểu tượng tình yêu- Hoàng hậu Hoa trinh nữ Anzu (Pharaoh x Cô gái thường dân)
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
Các bạn đã đăng kí tên nick rồi thì vào email của các bạn đã dùng để đăng kí rồi bấm vô cái link do diễn đàn gởi đến thì lúc đó mới đăng kí nick thành công nhe. Atemu x Anzu là cặp đôi tốt đẹp nhất, hoàn thiện nhất, tuyệt vời nhất, có tính đạo đức nhất trong tất cả các cặp đôi trong truyện tranh, tiểu thuyết vì những đặc điểm về nhân cách của họ mang lại. Hình ảnh Atem đối với Anzu cũng có đặc điểm giống như chàng trai trong bài hát giấc mơ tuyết trắng. Không ai trên đời lấp lánh hơn Atem và không ai cứu Anzu ngoài Atem. Tính cách của anh cũng bình yên, lặng lẽ như những bông tuyết dịu dàng. Muốn dừng nhạc thì bấm vô cái hình tròn màu đỏ nhe.
Someday my prince will come - Hoàng tử (chàng trai lí tưởng) của Anzu Vua Ai Cập và cô gái thường dân
March 2024
MonTueWedThuFriSatSun
    123
45678910
11121314151617
18192021222324
25262728293031

Calendar Calendar


Fic dịch YugiOh (Atem / Anzu): Kẻ cáp đôi: Yugi Mutou: Anzu và Pharaong

Go down

Atemu x Anzu

Atemu x Anzu


Cấp 10

Fic dịch YugiOh (Atem / Anzu): Kẻ cáp đôi: Yugi Mutou: Anzu và Pharaong Empty Fic dịch YugiOh (Atem / Anzu): Kẻ cáp đôi: Yugi Mutou: Anzu và Pharaong

Bài gửi by Atemu x Anzu Wed Oct 23, 2013 8:20 pm

Fic dịch: YugiOh
Tên fic: Matchmaker Yugi Motou: Anzu and the Pharaoh
Tác giả gốc: Shadow Elf Warrior
Thể loại: lãng mạn
Cặp đôi: Atem / Anzu
Lứa tuổi: T(13+)
Tình trạng: bản gốc đã hoàn thành gồm 8 chương
Disclaimer:
Các nhân vật thuộc về Takahashi Kazuki
Tóm tắt:
Trong khi đấu bài với Atem. Yugi phát hiện một sự việc thú vị. Atem, biết Yugi đã làm cách nào đó khi việc đó xảy ra thì anh chống lại để giữ bí mật sự việc đó. Nhưng Anzu phải làm gì với việc đó?
Link dẫn đến fic gốc:
http://www.fanfiction.net/s/3698155/1/Matchmaker_Yugi_Motou_Anzu_and_the_Pharoah

Về Đầu Trang Go down

Atemu x Anzu

Atemu x Anzu


Cấp 10

Fic dịch YugiOh (Atem / Anzu): Kẻ cáp đôi: Yugi Mutou: Anzu và Pharaong Empty Re: Fic dịch YugiOh (Atem / Anzu): Kẻ cáp đôi: Yugi Mutou: Anzu và Pharaong

Bài gửi by Atemu x Anzu Tue Jan 26, 2016 9:33 pm

Chương 1: Trận đấu bài



Anzu quan sát trong sự kinh ngạc khi Yugi và Pharaong, bây giờ có chính cơ thể của mình, đấu trong trận đấu cuối cùng của vòng đấu cuối cùng của Kaiba. Và như mong đợi thì họ đang lấn áp nó. Và như thể là luôn luôn, Anzu và Honda ở đó để cổ vũ cho họ. Jonouchi tội nghiệp đã đi đến trận tứ kết trước khi bị Yugi hạ ra khỏi. Tiêu biểu, Kaiba đã đi lên đấu với Atem ở trận bán kết và đã thua, mất mát. Jonouchi đã phá lên tiếng cười, nói rằng Kaiba sẽ không bao giờ học hỏi rằng hắn không bao giờ đánh bại Atem.

Bây giờ xuống đến trận chung kết và nó xảy ra không ngạc nhiên đối với bất cứ ai đó là Yugi và Atem đấu với nhau.

“Ga!” Jonouchi rên rỉ, gãi phía sau đầu trong sự phát cáu. “Tôi thậm chí không biết cổ vũ ai.”

“De, tôi biết ý của anh là gì.” Honda nói, khoanh cánh tay và gật đầu. “Cả hai người đó là giỏi nhất thế giới. Thậm chí Kaiba không thể đánh bại họ!”

“Im đi, cả hai!” Anzu phá vào. “Họ đang bắt đầu.” Cô sẽ không bao giờ nói lớn nhưng cô hi vọng Atem sẽ thắng. Tuy nhiên, cô không muốn bất cứ ai phát hiện điều đó. Họ đã trêu chọc cô về việc đó cho đến khi vương quốc đến!

Yugi và Atem trao đổi bộ bài rồi xáo trộn bài.

Atem cười tự mãn. “Vậy, chúng ta ở đây lần nữa.” Anh nói.

Yugi khịt khịt. “Không ngạc nhiên.” Anh đáp. “Sau tất cả, bạn là giỏi nhất thế giới. Thêm vào đó, bạn đã huấn luyện tôi cho nhiều năm.” Anh chú ý rằng Atem cứ lén nhìn thoáng qua vào khán giả. Theo sau ánh nhìn chằm chằm, Yugi thấy rằng người cùng phe của anh và người em-trong-cánh tay đang nhìn qua vào bạn nữ duy nhất của họ, Anzu.

Nhanh chóng đặt hai và hai cùng với nhau, Yugi cười tự mãn rồi nhướng mày vào Atem. “Vậy… Thấy thứ gì thú vị sao?” Anh nói lè nhè, đợi xem biểu hiện của Atem vào ngôn từ của mình. Và anh không thất vọng.

Atem đớp ánh nhìn chằm chằm trở lại vào Yugi rồi lưỡng lự vào ánh nhìn nhẹ hơn phân nửa của anh, hoàn toàn không thể dừng việc đỏ mặt từ sự hãi hùng cuả gương mặt. ‘À, bắn!’ Anh theo tinh thần rên rỉ. ‘Ta thật sự rõ ràng thế sao?’

Yugi có lẽ đã biết chính xác thứ đang diễn ra qua đầu óc của anh bởi vì nụ cười tự mãn trở thành nụ cười nhe răng rộng ra. “Vâng, bạn hiển nhiên là rõ ràng như thế.” Anh quay đi rồi bước ra, hoàn toàn bỏ qua ánh nhìn trừng trừng lạnh thấu xương mà Atem mang đến cho anh, trước khi chạy vụt quanh và đi hiên ngang ra khỏi vị trí của anh.

Đi xuống đến khán giả, Anzu, Honda và Jonouchi nhìn trao đổi sự bối rối.

“Tất cả những thứ đó là gì?” Honda hỏi, nhướng mày. “Tôi chưa bao giờ thấy cả hai hành xử như thế.”

Jonouchi cau mày. “Tôi biết bạn có ý gì. Cả hai người đó gần nhau hơn cả anh em và họ làm thành một đội tuyệt vời.” Anh lắc đầu. “Thậm chí khi họ là đối thủ, họ luôn quá tôn trọng nhau.”

Yugi và Atem đối diện nhau, đợi người đàn ông cánh tay phải của Kaiba thông báo sự bắt đầu của trận đấu.

Roland bước giữa hai đấu thủ. Dù cho chính ông không phải là đấu thủ, ông có thể cảm thấy thái độ thù địch giữa hai đồng chí thời gian dài. Làm rõ cổ họng, ông bắt đầu mở ra nghi thức.

“Thưa quý bà và quý ông! Đến lúc cho trận chung kết và nhà vô địch Yugi và Atem Motou đối mặt với nhau. Hai an hem này đã đấu bài con đường đến đỉnh cao một lần nữa. Ai sẽ chiếm ưu thế?” Ông nâng bàn tay lên cao. “Hãy để trận đấu vô địch bắt đầu!” Nhanh chóng, ông chạy ra khỏi đấu trường. Ông đã chứng kiến đủ hơn nhiều trận đấu của họ để biết họ có thể trở nên dữ dội thế nào. Và ông không có khao khát để bắt lấy lửa.

“Hãy đấu bài!” Yugi và Atem đồng thanh nói, kéo hai bàn tay đầu tiên của họ vào.

“Tôi sẽ bắt đầu nhiều thứ.” Yugi nói. Anh kéo lá bài rồi đặt nó vào trong bàn tay của mình. “Tôi chơi một lá bài úp xuống và rồi tôi đặt Neo, Đàn Ông Kiếm Ma Thuật trong thế tấn công.” "Những ảnh 3D ảo xuất hiện trên sân đấu và anh nhìn qua sân đấu. “Đến lượt của anh rồi.”

“Rất tốt.” Atem kéo lá bài. “Ta chơi Nhà Pháp Thuật Có Kĩ Năng ở thế tấn công. Kế tiếp, ta chơi lá bài úp mặt xuống. Và bây giờ Nhà Pháp Thuật Có Kĩ Năng tấn công Đàn Ông Kiếm Ma Thuật !”

“Không quá nhanh chứ! Tôi kích hoạt lá bài úp xuống!” Yugi nhấn nút vào trong cái dĩa đấu bài của anh. “Negatte Tấn Công! Lá bài này dừng ma thuật chết chóc ở giữa đường của hắn.” Yugi cười tự mãn. “Và nó bắt buột bạn kết thúc thời kì trận đấu của bạn.”

Atem gầm gừ nho nhỏ. “Rất tốt. Ta kết thúc lượt của ta.”

Jonouchi hít sáo. “Yugi đang đi lên với chính bộ bài của bạn ấy và những chiến lượt và tôi có thể bảo rằng chúng có hiệu quả. Khi tôi đấu bài với bạn ấy, tôi đã có toàn bộ chiến lượt của mình dựa vào những bộ bài thông thường nhưng kể từ khi Atem có thứ đó nữa thì tôi hoàn toàn bị hạ gục.”

Honda cười tự mãn, đánh bằng khủy tay vào Jonouchi. “Việc đó là chắc chắn! Bạn ấy hoàn toàn lau sàn nhà với bạn trong dãy phòng 5 phút!’

Jonouchi gầm gừ và định đấm Honda nhưng Anzu túm lấy cả hai cái tai của họ, khiến cả hai kêu oăng oẳng trong cơn đau.

“Cả hai sẽ im lặng chứ? Chúng ta đang xem trận đấu, không phải hai kẻ ngốc các bạn.”

“Tôi triệu hồi Hoshiningen trong thế tấn công!” Một sinh vật ngôi sao nhỏ màu vàng hiện ra và vài cô gái trong khán giả kêu thé lên.

“Ao! Nó quá dễ thương!” Một cô gái trẻ trực tiếp phía sau kêu thất thanh, khiến anh nao núng và chà tai, nhìn trừng trừng qua vai vào cô gái.

Yugi cười nhe răng vào bạn anh tất cả sự cau mày rõ ràng. “Hiện thời, bạn biết về khả năng đặc biệt của sinh vật của tôi mà. Hoshiningen trao quái vật Ánh Sáng 500 diểm tăng sức mạnh trong khi quái vật Bóng Tối, như Nhà Pháp Thuật của bạn, mất 400 điểm!” Người Đàn Ông Kiếm của Yugi bây giờ có 2200 điểm trong khi Nhà Pháp Thuật của Atem hạ đến 1500 điểm. “Tôi sẽ chơi hai lá bài úp xuống.” Anh dừng lại, nhìn vào Atem, đang chính mình trụ chống cho cú tấn công của Yugi. “Và tôi sẽ kết thúc lượt của mình.”

Atem chớp mắt. “Cái gì?” Anh cau mày và cố đo chiều sâu kế hoạch của Yugi.

‘Được rồi, hai lá bài úp xuống và hai quái vật Ánh Sáng sức mạnh đi lên, và bạn ấy không tấn công ta sao? Bạn ấy lo lắng về lá bài úp xuống của ta sao?’ Anh nhìn thoáng qua vào nó. ‘Hay là nó là chiến thuật mà bạn ấy dùng trước đó?’ Atem thở dài. ‘Bạn ấy rành rành là đang huấn luyện chính bản thân mình.’

“Thôi nào, Atem!” Yugi la qua sàn đấu. “Đến sự di chuyển của bạn rồi!” Anh cười nhe răng, vui mừng rằng anh đã hoàn toàn ném sự tối tăm hơn của Atem ra khỏi sự cân bằng với chiến thuật mới mẻ của mình. ‘Bạn sẽ không bao giờ nghĩ ra nó đâu.’

Atem lắc đầu. “Được rồi!” Anh kéo lá bài và đôi mắt của anh mở rộng. ‘Đây là-’ Anh nhìn vào Yugi và cười tự mãn. Với thứ này, anh có thể dùng hiệu ứng của quái vật phiền hà chống lại Yugi.

Yugi cau mày. ‘Tôi không thích nụ cười tự mãn đó.’ Anh nghĩ, hơi run rẩy. ‘Và tôi có cảm giác náo động rằng tôi sẽ tìm ra vì sao.’ Để thành thật hoàn toàn, Atem cười tự mãn trao cho Yugi sự rùng mình. Đặc biệt kể từ khi anh cười tự mãn trong suốt trận đấu, nó luôn có nghĩa rằng sự diệt vong chắc chắn cho bất cứ ai mà anh đang đối mặt.

Atem cười tự mãn mở rộng vào sự không thoải mái rõ ràng của Yugi. ‘Ta không thích những lá bài úp xuống do đó ta loại bỏ chúng.” Anh đặt một lá bài trong khe rãnh Ma Thuật “bằng việc chơi lá bài này, Giant Trunade!”

Một cơn gió khổng lồ nâng lên và 3 lá bài úp xuống ở sàn đấu trở về bàn tay của chủ nhan. Cùng lúc, một trong quầy bùa chú ở Nhà Ma Thuật Bóng Tối Có Kĩ Năng bật lên.

“Ồ không!” Yugi rên rỉ. Anh phải thừa nhận, anh chưa bao giờ thấy bài đó đi ra. Atem là một nhà đấu bài tấn công một cách tiêu biểu, không rõ ràng chú ý bất cứ lá bài úp xuống nào. Thay vào đó, anh đơn thuần là dựng lên những bùa chú và những cái bẫy. Nhưng lần này, anh đã chọn việc loại bỏ mối đe dọa trước. Và cùng lúc anh, nhận lấy quầy bùa chú cho Nhà Pháp Thuật của anh.

Yugi gầm gừ. “Tốt, chỉ là tốt.”

Atem tiếp tục lượt của mình. “Tiếp theo, ta triệu hồi Nhà Pháp Thuật Valkyria trong thế tấn công!” Anh nhìn qua sàn đấu. “Và kể từ khi Valkyria là quái vật ánh sáng thì cô ấy cũng có thể có được sự tăng sức mạnh từ Hoshiningen của bạn.” Nhà Pháp Thuật Valkyria bây giờ có 2100 điểm tấn công. “Và bây giờ, Valkyria, Phá Hủy Hoshiningen của bạn ấy đi! Luồng Gió Quyền Trượng Huyền Bí!” Hoshiningen bị phá hủy, để Yugi với 2900 điểm gốc.

“Bây giờ sức mạnh gia tăng của bạn đã ra đi, Người Đàn Ông Kiếm Ma Thuật của bạn đã hạ trở lại 1700 điểm gốc và Nhà Pháp Thuật Bóng Tối của ta trở lại đến 1900 điểm. Và ta sẽ dùng nó để phá huỷ Người Đàn Ông kiếm của bạn!” Điểm gốc của Yugi hạ xuống đến 2700. “Ta sẽ kết thúc lượt của mình với lá bài úp xuống trên sàn đấu.”

“Ao, trời!” Honda kêu lên. “Yugi không có quái vật còn lại. Tôi tự hỏi liệu bạn ấy có kế hoạch gì không.”

“Đến lượt di chuyển của tôi!” Yugi rút một lá bài. “Tôi chơi cái Lọ Của Lòng Tham! Lá bài này để tôi kéo ra thêm hai lá bài.” Anh rút hai lá bà và quầy khác ở Nhà Pháp Thuật Bóng Tối Có Kĩ Năng sáng lên. “Cái gì? Vì sao nó sáng lên? Bạn vẫ chưa chơi lá bài ma thuật mà.”

Atem cười thầm. “Bạn đúng. Ta không chơi. Nhưng bạn có chơi. Hiệu ứng ma thuật của ta áp dụng cho cả hai chúng ta mà.”

Yugi rên rỉ. “Tôi quên điều đó.” Anh nhún vai. “Ồ, à. Bây giờ quá trễ rồi. À, một trong những lá bài của tôi là Quái Vật Watapon. Và kể từ khi tôi rút dùng lá bài ma thuật, tôi có thể triệu hồi đặc biệt nó vào sàn đấu.” Anh đặt nó trên sàn đấu. “Tôi cũng sẽ chơi lá bài úp xuống và triệu hồi quái vật úp xuống trong thế phòng thủ. Đến sự di chuyển của bạn rồi đó.” ‘Thôi nào.’ Anh nghĩ. ‘Lấy mồi đi. Bạn biết là bạn muốn mà.’

Atem kéo bài của anh rồi nhìn vào nó. Anh nhìn chằm chằm ra khỏi sàn đấu, hơi cau mày. ‘Yugi rõ ràng muốn ta tấn công bạn ấy. Bạn ấy chắc là đang lên kế hoạch làm gì đó với những quái vật của ta mà.’ Ánh nhìn chằm chằm của anh di chuyển đến những sinh vật của anh. ‘Nhưng cái gì?’ Anh cười nhe răng một chút. ‘Được rồi, Yugi! Ta sẽ lấy mồi của bạn.’

“Ta trả hai lá bài úp xuống và kế tiếp ta sẽ tấn công lá bài úp xuống của bạn với Nhà Pháp Thuật Bóng Tối Có Kỉ Năng của ta!”

Yugi cuời nhe răng vào Atem, nhìn đăm đắm trong cú sốc vào sinh vật nhỏ màu hồng xuất hiện.

“Tôi chắc chắn bạn nhận ra gã nhỏ bé này từ những trận đấu khác mà.” Anh nói một cách hân hoan.

“Không phải Marshmallon!” Atem rên rỉ. “Nó chỉ là phải là thứ đó.” Anh tròn mắt, kinh khủng với chính mình. Anh nên biết trước. Yugi yêu thích thứ đó kể từ khi nó không thể bị phá hủy trong trận đấu và thường hân hoan chơi nó chống lại những đấu thủ như Atem, Kaiba và đặc biệt là Jonouchi. Kể từ khi cả ba người bọn họ có xu hướng là những đấu thủ công kích, Yugi đã phát triển thói quen xấu xa là dùng những trò chơi khâm và những cái bẫy để ném họ ra khỏi sự cân bằng và rồi phúng tới với sự tác động của thứ gì đó rồi đập họ trước khi họ có thể lấy sự phòng thủ trở về cùng nhau.

“Ồ, bạn có thể muốn chú ý.” Yugi nói. “Bởi vì Marshmallon có khả năng khác. Khi bạn tấn công nó khi nó úp xuống thì bạn lấy đi 1000 điểm phá hủy.”

“Cái gì?” Atem kêu lên. Anh nhìn xuống vào dĩa đấu bài thấy điểm gốc của anh giảm đến 3000 điểm. Lúc này họ gần như ngang bằng trong điểm số. Atem chỉ đơn thuần hơn 300 điểm. Anh gầm gừ. ‘Khốn kiếp.’ Anh nghĩ. ‘Ta nghĩ là ta đã có mọi thứ duới sự điều khiển rồi.’

“Tốt.” Anh nói. “Ta sẽ chỉ tấn công Watapon của bạn bằng Valkyria của ta. ‘Bây giờ ta chỉ là phải nghĩ ra làm cách nào để loại bỏ đốm màu nâu phiền hà đó.’

“Đến sự di chuyển của tôi rồi!” Yugi kéo một lá bài rồi hơi cau mày. ‘Không hoàn toàn thứ mà tôi hi vọng cho nhưng nó sẽ hiệu quả lúc này.’ “Tôi chơi một lá bài úp xuống và triệu hồi Người Đàn Ông Kiếm Lặng Lẽ trong thế tấn công.” Anh nhìn qua vào Atem. “Bảo tôi thứ gì?” Anh nói. “Thế còn việc chúng ta làm mồi nhử thì sao? Bạn biết đấy, chỉ là khiến cho việc này thú vị hơn.”

Atem nhướng mày. “Mồi nhử sao? Hừm.” Anh nghĩ về nó trong khảnh khắc. ‘Làm thế nào mà nó thú vị chứ.’ “Ta đang lắng nghe.”

“Nếu tôi thắng, thế còn việc-” Anh nghĩ về nó trong một khoảnh khắc về thứ sẽ làm nổi khùng Atem. Nhìn ra khỏi sàn đấu, anh nhìn chằm chằm vào những quái vật mà Atem để ra. Nhận ra là cả hai đều là quái vật thể loại bỏ bùa chú, anh cười nhe răng khi một ý nghĩ đi qua đến tâm trí của anh. “Thế còn việc trao cho tôi Nhà Pháp Thuật Bóng Tối của anh thì sao?”

“Cái gì?” Atem kêu ăng ẳng. “Nhà Pháp Thuật Bóng Tối của ta sao? Không đời nào!”

Yugi biết anh sẽ bị đấm liên hồi cho việc này sau đó nhưng với sự may mắn nào đó mà nó quá đáng giá. “Không sao? À, tôi nghĩ rằng tôi có thể luôn bảo một ai đó xác đinhj về bí mật nho nhỏ của bạn.”

Atem cau mày, bồn chồn. ‘Bí mật nho nhỏ của ta sao? Bạn ấy sẽ nói về điều gì?’

Yugi thở dài khi nó trở nên rõ ràng rằng Atem không có manh mối. Anh giật đôi mắt một cách có ý nghĩa qua nơi mà bạn bè của họ, hoặc đặc biệt hơn, Anzu đang ngồi. Anh nghẹt lại tiếng cười khi Atem ho và gương mặt anh biến thành đỏ bừng.

Atem ho thì Yugi thực hiện cái chỉ tay một cách hoàn hảo khi anh giật ánh nhìn chằm chằm về phía Anzu. ‘Bạn ấy sẽ không dám chứ!’ Rồi, đơn thần cần nghĩ về nó, anh chỉnh sửa chính mình. ‘Đợi đã. Xoay sở điều đó. Vâng, bạn ấy gần như chắc chắn sẽ.’ Anh chửi, nhìn trừng trừng vào kẻ lùn nhỏ bé. ‘Bạn dám sao.” Anh gầm gừ.

Yugi nghiêng đầu một cách trẻ con, một hình ảnh rất ngây thơ, ngoại trừ việc nhấp nháy mắt. “Tôi không dám cái gì? Ồ!” Anh cười nhe răng. “Bạn có ý là bảo bạn-”

“Câm miệng, Yugi!” Atem la lên. “Ta có ý đó. Bạn dám nói việc đó sao! Không ở đây, không bao giờ. Hiểu chứ?” ‘Nếu bạn ấy bảo Yugi bí mật của ta, ta thật sự sẽ vướng với việc đó!’

Anzu quan sát từ ghế khán giả, bồn chồn bởi sự thay đổi kì lạ của những sự việc. Atem gần như mất đi bình tĩnh, đặc biệt khi mục tiêu là Yugi. Và tất cả thứ này nói về bí mật của Atem là gì? Anzu thu hẹp đôi mắt. Thứ gì đó lạ lùng đang diễn ra giữa hai người họ và cho dù sự việc là cô bình thường tôn trọng những ao ước riêng tư của người khác, cô kiên quyết tìm ra Yugi và Atem đang nói về việc gì. Sự kiên quyết đó khiến tất cả mạnh mẽ hơn vì sự việc là Anzu đã thấy Yugi nhìn thoáng qua một cách có ý nghĩa vào cô khi mà anh đang chế nhạo Atem về việc bảo ‘một người chắc chắn’ về bí mật mà Atem đang giữ.

Atem cố giữ tâm trạng của anh trong sự kiểm tra biết rằng nếu anh mất sự điều khiển thì nó sẽ không chỉ là những ngôn từ mà có khả năng là những cú đấm sẽ bị ném. Việc đó sẽ là những thứ như sự sôi sục sấm chớp và những con quái vật thật sự và những vị thần duy nhất biết thứ khác có thể xảy ra. Anh không thể mạo hiểm việc Anzu khám phá bí mật của anh. Không đời nào bảo cô sẽ tiếp nhận nó thế nào. Và Yugi không phải là vấn đề giúp đỡ chút nào. Atem bắt buột chính mình không nhìn xuống vào Anzu, khác đi anh sẽ biến thành thậm chí đỏ hơn trên gương mặt.

Yugi phải cắn bên trong đôi má cảu anh để kiềm chế khỏi sự ùa ra tiếng cười lớn. Anh đã nhìn thoáng qua xuống vào khán giả lần nữa để xem những phản ứng của bạn bè anh đến những ngôn từ của anh và gương mặt của Anzu là vô giá. Sự tò mò rõ ràng để thấy nhưng đó là sự kiên quyết gần như đã làm phá sản Yugi.

Atem nhìn trừng trừng. ‘Ta không có lựa chọn. Nhưng ta sẽ khiến bạn ấy tránh ra khỏi việc này!” “Được rồi, Yugi, ta chấp nhận điều kiện của bạn nhưng đây là điều kiện của ta. Nếu ta thắng thì bạn đồng ý giữ im lặng! Chúng ta rõ ràng rồi chứ?”

Yugi giấu nụ cười nhe răng. ‘Tôi biết việc đó mà. Bạn ấy không thể từ chối điều kiện của tôi và tôi đã biết rằng bạn ấy nói rằng tôi sẽ giữ nó đến chính tôi.’ “Được rồi, tôi đồng ý. Bây giờ, tôi tin rằng đó là lượt của bạn, Atem.”

Atem thu hẹp đôi mắt rồi nhìn chằm chằm qua sàn đấu vào sự thêm vào vừa rồi quân đội của anh. Người Đàn Ông Kiếm Lặng Lẽ là một lá bài yêu thích khác của anh. Vào khoảnh khắc, nó có 1000 điểm tấn công nhưng mỗi lượt thì nó sẽ nhận mức độ khác, hơn nữa là thêm vào 500 điểm tấn công. Nhưng nó có thể là lá bài úp sẽ là lá bài ma thuật, Nhảy Quay, sẽ tự động bỏ phía trước 3 lượt, khiến cho Người Đàn Ông Kiếm tăng 3 mức độ.

‘Được rồi.’ Atem tự mình nghĩ ngợi. ‘Biết về Yugi, nó có thể là cái bẫy. Sau tất cả, những cái bẫy của bạn ấy là sự đặc trưng của bạn ấy mà.’

Yugi quan sát anh từ phía bên kia của trường đấu. ‘Hừm. Trông như tôi đang cố thách thức bạn ấy vậy.’ Anh nhìn vào lá bài úp hình ảnh 3D ảo. ‘À, không giống như bạn ấy biết tôi đang lừa gạc chứ.’ Ánh nhìn chằm chằm cảu anh bật qua đến những quái vật của anh. ‘Bạn ấy không thể phá hủy Marshmallon của tôi trong trận đấu do đó nếu bạn ấy muốn lấy điểm gốc của tôi thì bạn ấy sẽ phải dùng lá bài ma thuật sẽ khiến bạn ấy đưa cho hắn vào quầy bùa chú cuối cùng, hoặc sự tác động đặc biệt. Vậy việc đó có nghĩa là nếu bạn ấy lựa chọn tấn công thì bạn ấy sẽ đi theo Người Đàn Ông Kiếm của tôi sao.’

Anh nhìn trở lại vào bạn tốt nhất của mình, người đang nhìn vào những lá bài trong bàn tay của anh. ‘Vẫn là biết Atem, Dù sao thì bạn ấy sẽ tấn công mà, chỉ là xem tôi đang lừa gạc thôi. Và đó là nơi mà lá bài úp đi vào cuộc chơi. Nếu bạn ấy tấn công, tôi sẽ kích hoạt lá bài úp, bắt buột những quái vật của bạn ấy ra khỏi việc đứng yên. Dù cho,’ Anh bắt buột chính bản thân mình khỏi nhăn mặt. ‘Nó sẽ trao cho bạn ấy quầy bùa chú cuối cùng mà bạn ấy cần để triệu hồi hắn.’

Atem nhìn chằm chằm vào những lá bài của anh. Thứ gì đó mách bảo anh là sự tấn công là ý kiến tồi. Chỉ sự việc là Yugi đã đặt lá bài úp và rồi làm cuộc cá cược với anh tất cả chĩa đến thảm họa tấn công. Và bên cạnh đó, anh muốn triệu hồi sinh vật tin cậy nhất và cũ nhất của bạn anh.

Anh kéo lá bài và hơi cười nhe răng. ‘Và lá bài này có thể giúp ta làm việc đó.’

Yugi nhìn trân trân. “À há. Atem chỉ vừa cười nhe răng. Bây giờ tôi đang vướng vào nó!’

Yugi bước trở lại trong cú sốc. “Cái gì? Ồ không! Việc đó có nghĩa là bạn có thể triệu hồi hắn sao!”

“Đúng đó!” Atem nói. “Và sau khi kích hoạt cái này, ta có thể!” Anh hé lộ lá bài mà anh chỉ vừa kéo ra. “Trông thân thuộc chứ?” Anh hỏi một cách trêu đùa.

Yugi liếc mắt qua sàn đấu và đôi mắt anh mở rộng ra. “Cái Lọ Của Lòng Tham! Cùng lá bài mà tôi đã chơi sao!”

“Đúng! Nó cho phép ta rút thêm hai lá bài lúc này!” Quầy hàng thứ ba sáng lên. “Và bây giờ ta hi sinh Nhà Pháp Thuật Bóng Tối Có Kĩ Năng để triệu hồi Nhà Pháp Thuật Bóng Tối!” Một gió lốc của khói vây quanh Nhà Pháp Thuật Có Kĩ Năng và rồi nó sạch sẽ, Nhà Pháp Thuật Bóng Tối ở trong chỗ của nó.

Yugi nhìn trân trân qua sàn đấu, hai từ ngữ vang dội qua tâm trí của anh. ‘Tôi bị sụp đổ rồi.’

“Kế tiếp, thay vì đợi lá bài úp của bạn bật lại bởi sự tấn công của ta, ta sẽ phá hủy nó với thứ này! Lá bài ma thuật Cơn Bão Nặng Nề của ta. Nó phá hủy tất cả ma thuật và những cái bẫy hiện thời ở trên sàn đấu.”

Yugi quan sát trong sự kinh hoảng khi Cái Lồng Thép Ác Mộng bị phá hủy. “A.” Atem nhướng mày. “Vậy bạn đang lên kế hoạch để dừng lại những quái vật của ta khỏi sự tấn công cho đến khi bạn có thể tăng mức độ Người Đàn Ông Kiếm của bạn sao, hả? À, quá tồi tệ. Nó vẫn còn sự di chuyển của ta và kể từ khi bạn triệu hồi Nhà Pháp Thuật Bóng Tối của ta dùng sự tác động đặc biệt, ta có thể triệu hồi quái vật khác do đó ta hi sinh Nhà Pháp Thuật Valkyria để triệu hồi Cô Gái Pháp Thuật Bóng Tối!”

Yugi bắt buộc bản thân bình tĩnh xuống. ‘Được rồi vậy bạn ấy sẽ tấn công Người Đàn Ông Kiếm của ta. Nó không phải là sự kết thúc của cuộc đấu. Bạn ấy có thể lấy lên 1500 điểm gốc. Và bạn ấy không thể phá hủy Marshmallon, vậy-”

Atem cười nhe răng rộng ra. “Bạn chắc là nghĩ rằng kể từ khi Marshmalon không thể bị phá hủy trong trận đấu thì bạn sẽ an toàn khỏi cuộc tấn công đôi, đúng không?” Đôi mắt Yugi bắt lấy và nhìn trân trân vào Atem, bồn chồn bởi ngôn từ của anh. “À, bình thường thì vâng, bạn sẽ. Nhưng không phải sau khi ta kích hoạt cái này.” Anh đặt một lá bài trong rãnh. “Lá bài Nghiền Nát Sao Băng Của Tiên của ta! Và ta trang bị đến Cô Gái Phép Thuật Bóng Tối của ta!”

“Ồ không!” Yugi kêu lên. “Việc đó có nghĩa-”

“Đó là ta có thể lấy sự khác nhau giữa điểm tấn công của Cô Gái Phép Thuật Bóng Tối và điểm phòng thủ Marshmallon của bạn và lấy chúng trực tiếp điểm gốc của bạn! Cô Gái Pháp Thuật Bóng Tối, tấn công Marshmallon của bạn ấy với cú tấn công Đốt cháy Bóng tối đi!”

Yugi quan sát trong sự hoảng hốt khi điểm của anh hạ từ 2700 xuống 1200.

“Và bây giờ thì hoàn thành bạn xuống đi! Nhà Pháp Thuật Bóng Tối, tấn công Người Đàn Ông Kiếm Lặng Lẽ với cú tấn công Ma thuật Bóng tối của ngươi đi!”

“Không!” Yugi quan sát một cách vô ích khi Người Đàn Ông Kiếm của anh bị phá hủy, lấy nó với điểm gốc cuối cùng của anh. Áp lực của cú tấn công nổ tung anh ra phía sau và anh kết thúc với việc đậu vào những con đường ngắn nằm ườn vào lưng của mình.

Roland bước lên. “Và Atem Mutou thắng trận đấu và vẫn là Vua Trò Chơi.”

Atem bước qua sàn đấu rồi giúp đỡ Yugi dậy khỏi bàn chân. “Thỏa thuận thì là thỏa thuận, đúng chứ? Vậy đừng nói!” Anh nhìn trừng trừng vào bạn anh.

Yugi thở dài rồi giữ bàn tay lên trong sự bị đánh bại. “Được rồi. Tôi sẽ giữ im lặng.” Anh hơi cười nhe răng. ‘Cho lúc này.’ Anh tự mình nghĩ ngợi.

Về Đầu Trang Go down

Atemu x Anzu

Atemu x Anzu


Cấp 10

Fic dịch YugiOh (Atem / Anzu): Kẻ cáp đôi: Yugi Mutou: Anzu và Pharaong Empty Re: Fic dịch YugiOh (Atem / Anzu): Kẻ cáp đôi: Yugi Mutou: Anzu và Pharaong

Bài gửi by Atemu x Anzu Tue Feb 16, 2016 9:19 pm

Trận đấu được miêu tả kĩ lưỡng và hấp dẫn trong từng biến hóa của mỗi sự di chuyển lá bài giữa Atem và Yugi khiến người đọc hồi hộp. Và sự tò mò hơn nữa là cuộc nói chuyện cá cược giữa Atem và Yugi về Anzu. Cuối cùng vẫn là Atem- vua trò chơi chiến thắng nhưng rắc rối xảy đến là cuộc nói chuyện giữa Atem và Yugi đã được bạn bè của anh chú ý đến.

Về Đầu Trang Go down

Atemu x Anzu

Atemu x Anzu


Cấp 10

Fic dịch YugiOh (Atem / Anzu): Kẻ cáp đôi: Yugi Mutou: Anzu và Pharaong Empty Re: Fic dịch YugiOh (Atem / Anzu): Kẻ cáp đôi: Yugi Mutou: Anzu và Pharaong

Bài gửi by Atemu x Anzu Tue Feb 16, 2016 9:24 pm

Chương 2: Sự thử thách



Jonouchi tự mình chạy vụt lên bục. “Trời! Đó là trận đấu ngọt ngào! Cả hai bạn không bao giờ ngừng việc làm ngạc nhiên tôi!”

Anzu gật đầu. “Tôi đồng ý. Trận đấu đó đáng ngạc nhiên. Tôi phải nói rằng tôi chưa bao giờ thấy trận đấu nào hay hơn và tôi đã xem nhiều trận đấu của các bạn rồi.” Cô, tuy nhiên, cau mày. Cô vẫn bồn chồn về việc mà Yugi và Atem đã thảo luận trong suốt trận đấu đó.

Yugi nhún vai. “Và, tôi vẫn chưa thể đánh bại Atem nhưng một ngày nào đó tôi sẽ.” Anh đánh khủy tay làm im lặng chàng trai bên cạnh anh. Atem vẫn chưa tha thứ cho anh về việc thực hiện cá cược đó. Atem cau mày. ‘À, tôi nghĩ rằng tôi làm xứng đáng việc đó. Tôi biết Nhà Pháp Thuật Bóng Tối có ý nghĩa đối với bạn ấy mà.’

Atem nhìn xuống vào Yugi và thở dài. Việc này rất khác biệt để giữ tức giận vào chàng trai trẻ. Cậu ấy chỉ là hoàn toàn có không khí ngây thơ quanh cậu, cổ vũ những bạn đồng hành quá nhanh và dễ dãi. Anh cho phép chính mình một nụ cười nhẹ. “Bạn đang trở nên tốt hơn, Yugi, nhưng ta nghĩ rằng sẽ trong một thoáng trước khi bạn đánh bại ta lần nữa.” Anh làm rối mái tóc của Yugi một cách có tình cảm, biết rằng việc đó chọc tức Yugi và nhanh chóng chạy quanh Yugi rồi trượt vào ghế dài.

Yugi nhìn trừng trừng vào anh. “Thôi nào, Atem. Bạn biết là tôi ghét việc này khi bạn làm vậy mà.” ‘À, ít nhất thì bạn ấy dường như đã tha thứ cho tôi lúc này rồi. Đó là dấu hiệu tốt.’ Anh trượt lên ghế dài bên cạnh Jonouchi.

Họ đợi một thời gian ngắn trong sự im lặng dễ chịu cho đến khi một cô bồi bàn đến và mang đến thứ mà họ đã gọi cho thức uống.

Sau khi đồ uống đến, Anzu làm rõ cổ họng. “Này, các bạn. Các bạn đã nói gì trong khi đấu bài vậy?” Cô bị ngừng lại khi Atem bắt đầu ho và Yugi bắt đầu cười to. Cô vì lí do nào đó cố gắng có thời gian hỏi câu hỏi của mình chỉ khi Atem đang uống.

Honda chìa lên rồi đập lưng anh, cố trong cách của mình khiến Atem hồi phục.

Yugi quyết định lấy nhiều vấn đề trong chính bàn tay của mình. “Bạn có ý gì vậy, Anzu? Chúng tôi nói chuyện hơi nhiều trong suốt trận đấu sao?” Anh biết về sự việc là nếu anh bảo Anzu chính xác thứ mà họ nói chuyện, Atem sẽ giết anh. Và không phải nhanh chóng hay không đau đớn.

“À, các bạn nói thứ gì đó về một bí mật. Và tôi có bắt vào việc cả hai nhìn vào tôi vài lần.”

Jonouchi và Honda ngồi lên nhanh chóng và nhìn vào Atem và Yugi.

“Ồ? Vậy sao?” Jonouchi kéo dài giọng. Honda chỉ cười nhe răng.

Atem và Yugi trao đổi ánh nhìn. Atem thực tế thách thức Yugi nói gì đó và Yugi nghĩ rằng việc đó có thể anh nên khiến chính mình sợ sệt trong một thoáng đi.

“Tôi sẽ trở về ngay.” Anh nói, lao ra, để Atem đối diện với 3 người bạn. Và không may là kể từ khi họ lấy cái liều thay vì một cái bàn thì Atem không thể trốn thoát mà không xô ai đó khỏi chỗ khi mà anh ở kế bên cửa sổ.

Atem nuốt thốc. “Ta không biết bạn đang nói về điều gì.” Anh nói. Đây khá là sự khó khăn để giữ im lặng khi mà cả ba người bạn tốt nhất của anh đang nhìn chằm chằm vào anh như những con kền kền đói hay có lẽ là những con linh cẩu sẽ là ngôn từ tốt hơn. Jonouchi và Honda đều cười nhe răng một cách độc ác như thể họ biết anh khó chịu thế nào vào lúc này và Anzu có ánh nhìn kiên quyết một cách ngây thơ trên gương mặt cô.

Anh nhìn trừng trừng sau Yugi. ‘Nó mường tượng rằng bạn ấy đã biến mất thì họ bắt đầu hỏi ta. Bây giờ ta phải, theo cách nào đó, sao lãng họ mà không trông có vẻ rành rành.’

Trước khi anh có thể, tuy nhiên, Honda nói lên. “Vâng, chắc chắn là bạn không, Atem. Bạn không muốn bảo với chúng tôi, hé?” Anh cười nhe răng vào Jonouchi. Jonouchi đơn thuần là cười tự mãn trở lại.

Atem không thể làm gì khác ngoài việc cảm thấy dồn vào thế bí nhưng anh không định để sự việc đó được biết đến. ‘Ta không thể tin rằng ta sắp nghĩ về việc này nhưng ta thật sự hi vọng rằng cả đống người hâm mộ xuất hiện để đưa ta ra khỏi việc này!’ Ngay lúc đó, ai đó bước vào qua cánh cửa. Không may, đó không phải là người sẽ giúp tình huống của Atem chút nào. Sự thật, họ chỉ khiến nó tồi tệ hơn.

“Này, các bạn. Có chuyện gì vậy?” Otogi Ryuuji nói. ‘Hừm, kì lạ. Vì sao ánh nhìn của Atem bị dồn vào thế bí vậy? Việc này trông thú vị đây.’ Anh tự mình nghĩ.

Cả bốn người họ nhìn lên. “Ồ, này, Otogi. Chúng ta chỉ là sắp nghe về việc Atem đã nói với Yugi trong suốt trận đấu trước đó của họ.” Jonouchi nói. “Nắm cái ghế đi.” Anh nháy mắt. “Việc đó chắc thú vị, ít nhất là thế.”

Honda gật đầu. “Vâng, và hình như nó có thứ gì đó với Anzu.”

Atem đơn thuần nén tiếng rên rỉ. ‘Tốt. Ai đó khác hành hình ta. Chỉ là thứ ta không cần. Yugi, ngươi tốt hơn là trở lại đây. Ngươi biết cách làm sao lãng họ mà.’

Otogi nhướng mày. “Thật sao? À, tôi xem trận đấu trên Ti vi và tôi nghĩ rằng tôi biết chính xác họ đã nói gì.”

Đôi mắt Atem mở rộng và ánh nhìn chằm chằm bắn lên từ bàn để gặp đôi mắt của Otogi. “Bạn… biết sao?” Anh cố nói. ‘Làm thế nào mà Thánh thần ơi, hắn biết chứ?’

Otogi nhún vai. “À, các người không chính xác là giấu việc đó. Tôi cá một đống người biết, không phải chỉ có tôi hay Yugi.”

Anzu đã ngồi im lặng trong một thoáng lúc này nhưng cô đột nhiên nói ra. “Được rồi, chính xác thì cả hai đã nói về điều gì?” Cô ra lệnh. “Nếu nó có thứ gì đó đối với tôi thì tôi nghĩ rằng tôi xứng đáng để biết.” Cô cau mày. ‘Khi nào họ sẽ phun việc này ra chứ?’ Cô tự hỏi.

Atem đỏ ửng một cách tội lỗi và nhìn trở lại xuống vào bàn. ‘Không đời nào ta sẽ bảo cô ấy trước những người khác. Không đời nào trong địa ngục!’ Anh nhìn thoáng qua vào ‘những người khác’ trong câu hỏi. Anzu đang hơi cau mày và Honda, Jonouchi và Otogi tất cả đang quan sát anh. Otogi có tự cười tự mãn đỏm dáng trên gương mặt anh và hai người khác với nụ cười nhe răng độc ác. Khi anh chú ý nụ cười nhe răng của họ, anh chùn bước. Những nụ cười nhe răng riêng biệt đó mà có thì nó sắp đánh bại ai đó. Atem đã mang cùng nụ cười nhe răng đó trong suốt những trận đấu bài nhưng khi anh ở phía bên kia, nó cho phép anh cảm thấy đối thủ của anh chắc cảm thấy như thế. Sự sợ hãi đơn thuần của thứ sắp diễn ra.

“Vậy sao?” Jonouchi nói. “Bạn sẽ phun ra, hay gì chứ?” Nụ cười nhe răng của anh làm rộng ra sự đỏ ửng của Atem gia tăng.

Atem lắc đầu. Anh biết rằng những người khác sẽ không chịu thua dễ dàng như vậy. “Urg. Làm thế nào mà ta đáng lẽ sao lãng khỏi họ chứ? Ta không thể bảo họ thứ mà ta và Yugi nói với nhau trong suốt trận đấu!’ Đôi mắt của anh mở rộng khi một ý nghĩ hiện ra đến anh. ‘Đợi đã. Vậy đó! Trận đấu!’ Anh nhìn trở lại vào những người khác rồi hơi cười tự mãn.

Những người khác lùi trở lại một chút bởi nụ cười tự mãn đột ngột của Atem. ‘Bạn ấy chỉ là sợ nói với chúng ta sao? Bạn ấy có thể cười tự mãn vì điều gì?’ Jonouchi nghĩ, nhướng mày. Một ánh nhìn thoáng qua vào những người khác mách bảo anh rằng họ đều bối rối.

“Vậy các bạn muốn biết hé?” Atem hỏi. “À, đưa một dự đoán hoang dã mà bạn cần để làm để ta bảo bạn.”

Mọi người chớp mắt. “Hở?” Họ kêu lên.

Cách một khoảng cách ngắn ngủi, Yugi dòm quanh ở một góc nơi anh đang trốn và lắc đầu. ‘Gi, tin Atem đi đến với thứ gì đó như thế này.’ Anh nghĩ, mừng rỡ. Dù sao anh phải thừa nhận đây là cách giải quyết xuất sắc đặc biệt kể từ khi có khả năng cao là những người khác sẽ thất bạn trong sự nổ lực của họ.

Honda nói một cách ngập ngừng. “Ý bạn là gì, Atem?”

Đột nhiên, Otogi khịt mũi với tiếng cười vừa đủ áp lực. “Ồ, tôi hiểu nó rồi. Tôi biết nơi mà bạn đi với việc này rồi. Sự di chuyển thông thái, Atem.”

Khi nự cười tự mãn của Atem gia tăng, Jonouchi, Honda và Anzu tất cả nhìn vào Otogi. “Ý của bạn là gì, Otogi?” Anzu hỏi, nói cho tất cả họ.

Otogi cười nhe răng. “À, Atem là người chủ của đấu bài do đó việc này có lí rằng nếu bạn muốn bạn ấy bảo với bạn thì bạn phải đánh bại bạn ấy trong trận đấu, tất nhiên rồi.”

Cả ba người họ há hốc miệng. “Bạn đang giỡn hả!” Honda kêu lên. “Làm cách nào mà chúng ta được cho là đánh bại bạn ấy nếu thậm chí Yugi hay Kaiba không thể chứ?” Anh đột nhiên cau mày. “Nói về việc đó thì bạn ấy đâu rồi?”

Otogi cau mày. “Ai có?” Anh nhìn quanh nữa. “Ồ, các bạn đang nói chuyện về Yugi sao? Vâng, tôi tự hỏi bạn ấy đâu rồi. Tôi đang nghĩ rằng việc này kì lạ không kể từ khi hai bạn thực tế là tách biệt rồi.”

Yugi nốc thốc. ‘Ờ hớ. Việc này có thể là rắc rối. Để hé lộ chính bản thân ở công cộng và được an toàn từ sự hành hạ của Atem hay ở trong sự riêng tư và an toàn khỏi những câu hỏi khác. Hừm, cái nào để chọn nhỉ.’ Nếu bạn ấy ra ngoài lúc này thì những người khác không ở quanh, Atem sẽ rõ ràng nhất là hành hạ anh vì rời khỏi Atem trong việc đi lảo đảo.

Atem cau có. “Bạn ấy điều tra.” Là tất cả thứ mà anh nói như cách thức giải thích vì sao bạn của họ mất tích. ‘Tôi sẽ xử bạn ấy sau việc này vậy.’

Jonouchi lắc đầu. “Đặt việc đó sang một bên đi.” Anh nói, nhìn trở lại vào Atem. Atem ngay lập tức trông nghi ngờ. “Vậy nếu chúng tôi muốn biết thứ bạn đã nói thì chúng tôi phải đấu bài, đúng không?” Anh hơi cười nhe răng.

Atem gật đầu một cách cẩn thận. ‘Bạn ấy đang nghĩ gì vậy? Ta biết Jonouchi đủ hay ho đến nổi không tin tưởng bạn ấy khi bạn ấy cười nhe răng như thế. Bất cứ khi nào bạn ấy cười như thế, nó có ý nghĩa rằng bạn ấy nghĩ về thứ gì đó có thể hoặc không có thể vui thích cho những thứ liên quan đó.’

Jonouchi cười nhe răng mở rộng. “Được rồi. Nói thời gian và chỗ đi và chúng tôi sẽ làm việc đó. Tất cả 4 người chúng tôi.”

Atem tái nhợt đi. “Cái gì? Tất cả 4 người các bạn sao? Tôi có ý là cùng một lúc sao?” ‘Ta đang hi vọng rằng họ sẽ không nghĩ về việc đó.’

Honda cười to. “Ý kiến vĩ đại, Jonouchi. Với 4 người của chúng ta, chúng ta sẽ có cơ hội thắng lợi hơn.”

Yugi phát ra tiếng cười khúc khích trước khi bắt buột chính anh giữ im lặng lần nữa. ‘Ồ, chàng trai, việc này sẽ thú vị. 4 người họ chống lại Atem sao? Ồ vâng, nhất định không muốn bỏ qua việc đó.’ Anh cười nhe răng. ‘Hừm, có lẽ tôi nên bảo vài người khác…. Nà, Atem sẽ thật sự giết tôi nếu tôi làm việc đó.’ Nụ cười nhe răng của anh mở rộng. ‘Nhưng tôi vẫn đang xúi giục. Tôi tự hỏi Kaiba sẽ phản ứng thế nào?’ Nó là ý nghĩ thú vị, khá vui nhộn để phản ứng lên.

Anzu gật đầu. “Tôi vào. Tôi có thể không là đấu thủ cho lắm nhưng tôi đã thấy đủ những trận đấu của bạn rồi, Atem. Tôi biết anh làm thế nào phản ứng với những tình huống khác nhau rồi.”

Atem đỏ mặt. ‘Cô ấy có quan điểm đó. Cô ấy đã nhìn thấy hầu hết từng trận đấu của ta rồi mà.’

“Vâng, vậy tôi cũng thế.” Honda nói thêm vào.

“Và tất cả chúng ta có những kiểu cách khác nhau cho việc đấu bài do đó có cơ hội vĩ đại hơn là chúng ta có thể nghĩ ra chiến thuật để đánh bại bạn, Atem.” Otogi nói. Anh đang thưởng thức việc này. Nó không thường xuyên là anh có thể thấy Atem trông như con thỏ bị dồn nén. ‘Ồ, vâng. Tôi chắc chắn vui mừng là tôi ghé qua lần này. Dù sao thì tôi có thắc mắc khi nào Atem sẽ nói với cô ấy chứ? Nó việc phải không lâu sau nữa bởi vì Yugi biết. Sẽ không lâu trước khi những bạn này sẽ biết thôi.’ Anh nhìn thoáng qua vào bọn người tụ tập. ‘He, de, nếu Yugi biết thì tôi biết rằng Honda và Jonouchi sẽ không lâu trong sự quan tâm bạn ấy cho chi tiết đâu.’

Atem đang cố không tỏ ra sự khó chịu của mình. ‘Thôi nào Atem, nghĩ đi. Sẽ có cách để đi ra khỏi việc này.’ Không may là anh không thể thấy cách ngay lúc này. Tâm trí của anh tất cả đều lộn xộn bởi sự việc là không chỉ có Yugi biết bí mật sâu xa của anh mà Otogi nữa. Và nếu cả hai người họ biết, việc đó rất có khả năng là đối thủ vĩ đại của anh cũng biết nữa, Seto Kaiba. Chỉ ý nghĩ của anh về điểm yếu của Atem đủ mang đến sự rùng mình đến xương sống của anh rồi.

Jonouchi cau mày. Atem hiện ra là chìm trong những ý nghĩ của anh và không quá có chiều hướng để trả lời sự thách thức của họ sớm hơn bất cứ lúc nào. “Thế còn việc đó?” Anh nói. Anh thỏa mãn khi Atem chớp mắt và ánh nhìn chằm chằm của anh đớp qua để gặp ánh mắt của Jonouchi. “Chúng tôi sẽ gặp lại nhà bạn khoảng 7 giờ. Việc đó trao cho chúng tôi thời gian nghĩ ra vài chiến thuật và thời gian của bạn để quyết định liệu bạn muốn làm việc này theo cách dễ dàng hay theo cách khó khăn.”

Atem nuốt thốc. Honda, Anzu và Otogi tất cả nhìn vào Jonouchi trong sự ngạc nhiên. “Ôi chao, Jonouchi.” Otogi nói. “Việc đó thật ra thật sự thông thái. Đoán là bạn không phải chó bị thua chút nào.” Anh quyết định dùng tên ưa thích của Kaiba cho anh.

Jonouchi cười nhe rằng. Anh tảng lờ sự xúc phạm cho lúc này. “Được rồi, cả nhóm. Hãy đi chuẩn bị.” Anh đứng lên và 3 người khác cũng thế. Anh nhìn vào Atem. “Chúng tôi sẽ gặp bạn sau đó.” Nụ cười nhe răng của anh rộng ra. “Đừng chạy trốn.” Anh cười to khi đầu Atem giật lùi và anh cau có. 4 bốn người họ rời khỏi nhà hàng, cười to, để lại Atem nhìn trừng trừng phía sau họ.

Atem thở dài. “Ta bị đọa đày quá rồi.” là tất cả thứ mà anh nói.

Về Đầu Trang Go down

Atemu x Anzu

Atemu x Anzu


Cấp 10

Fic dịch YugiOh (Atem / Anzu): Kẻ cáp đôi: Yugi Mutou: Anzu và Pharaong Empty Re: Fic dịch YugiOh (Atem / Anzu): Kẻ cáp đôi: Yugi Mutou: Anzu và Pharaong

Bài gửi by Atemu x Anzu Fri Feb 19, 2016 7:58 am

Cuộc đấu bài kết thúc tưởng chừng như bí mật của Atem đã được an toàn nhưng khi Anzu và những bạn bè của anh thật tò mò thì nó lại được khơi ra và có nhiều rắc rối. Yugi lãng tránh vấn đề cho Atem tự giải quyết. Thật sự Atem đang ở trong tình trạng khó xử khi không chỉ có bạn bè thân nhất của anh tham gia vào việc này mà có thêm cả Otogi cho biết là anh cũng biết về nó giống như Yugi.

Về Đầu Trang Go down

Atemu x Anzu

Atemu x Anzu


Cấp 10

Fic dịch YugiOh (Atem / Anzu): Kẻ cáp đôi: Yugi Mutou: Anzu và Pharaong Empty Re: Fic dịch YugiOh (Atem / Anzu): Kẻ cáp đôi: Yugi Mutou: Anzu và Pharaong

Bài gửi by Atemu x Anzu Fri Feb 19, 2016 8:01 am

Chương 3: Sự vặn vẹo mới mẻ


Atem đứng ở phía bên kia khỏi những đối thủ của anh, nắm lấy cái đĩa đấu bài. À, thật ra, bám lấy thì giống hơn. Anh định đấu với 4 người bạn tốt nhất của anh, chỉ để họ sẽ rời khỏi anh và cuộc sống cá nhân của anh một mình. Tất nhiên, Yugi vẫn chưa được thấy ở đâu cả và thậm chí sự liên kết mà cả hai vẫn chia sẽ không cho phép Atem định vị Yugi. Yugi vì lí do nào đó có nhiều tin nhắn hoàn toàn không có lí. Tuy nhiên, Atem chắc chắn là anh đang lên kế hoạch gì đó cho sự kiện này.

Jonouchi, Honda, Anzu, và Otogi đang đứng trong một nhóm, đi qua vào chiến thuật những phút cuối cho trận đấu. Mỗi khi quá thường xuyên, một hay người khác của họ sẽ nhìn chằm chằm vào anh và cười nhe răng như thể họ biết thứ gì đó sẽ mang đến cho anh nỗi đau buồn to tát. Và mỗi lần họ làm thế, Atem không thể làm gì ngoài việc run rẩy theo sau.

“Này, trời, bạn sẳn sàng cho việc này chưa?” Jonouchi kêu lên qua khu vực phân công.

Atem cau mày. “Ta sẽ ở đây nếu ta không sẳn sàng chứ?” Atem ngắn gọn đáp. Anh không định để họ thấy sự khó chịu của anh. Họ đã thấy đủ việc đó vào buổi tối trước kia.

“À, hãy để trận đấu này bắt đầu rồi.” Otogi nói, đi về phía trước với những người khác kéo theo phía sau anh. Anzu và Honda vẫn đang lãng phí với những chiếc đĩa đấu bài mà họ vừa mượn từ Otogi. Atem không thể làm gì ngoài việc cười tự mãn. Nếu họ cứ lãng phía với những chiếc đĩa thì có lẽ họ quá bận tâm để tập trung vào việc đánh bại anh rồi.

Otogi và Jonouchi chú ý rằng anh đang quan sát hay người khác nghịch vớ vẩn và cười nhe răng vào nhau. “Bạn biết chứ, Atem.” Jonouchi nói một cách tự mãn. “Chúng ta có vài trận đấu với hai người này và Anzu cố kéo ra một bàn thắng gần như 98% thời gian. Cô ấy đủ hay ho để đánh bại 3 chúng ta cùng lúc do đó bạn có thể sẽ coi chừng cô ấy nhé.”

Anzu đỏ mặt một cách dữ dội và Atem không thể làm gì ngoài việc nghĩ rằng cô ấy trông đáng yêu thế nào khi cô ấy bối rối. “Ồ, thôi nào, các bạn. Đây không phải là sự thỏa thuận to lớn.”

Atem chớp mắt. ‘Giữ đó. Bạn ấy đã bảo rằng Anzu thắng hầu hết thời gian sao? Chống lại 3 chúng ta sao?’ Anh nuốt thốc. ‘Nếu cô ấy giỏi như họ ngụ ý thì có thì đó mách bảo ta rằng ta đang ở trong rắc rối lớn.’

Họ đến vào vị trí và kích hoạt máy chiếu 3D, vẽ những bàn tay trước hết của họ. Trước khi họ có thể bắt đầu, tuy nhiên, đột nhiên những tiếng bước chân từ phía sau Atem báo động họ rằng họ có đồng minh. Atem quay quanh và quan sát trong sự kinh khủng khi Seto Kaiba sải bước ra từ sự che đậy của bóng tối. Không may là sự kinh khủng không dừng lại ở đó.

Yugi, người cùng phe và bạn tốt nhất, đang bước bên cạnh anh như thể không có gì khỏi sự bình thường về sự việc đó

Trước khi Atem có thể mở miệng để ra lệnh giải thích, Yugi nói ra.

“Này các bạn, Kaiba trao cho tôi ý kiến vĩ đại cho trận đấu của bạn. Bạn muốn nghe về nó chứ?”

Jonouchi, Honda và Otogi trông thú vị. Anzu chỉ nháy mắt và Atem há hốc miệng. “Tất cả chúng tôi đều nghe.” Otogi nói.

Yugi cười tự mãn một cách ma quái. “À, thế còn việc cho mỗi người 500 điểm gốc, bạn phải trả lời câu hỏi đó là đối thủ lấy điểm gốc quyết định. Và nó phải là câu hỏi có hay không.” Anh nhìn thoáng qua Kaiba. “Bạn phải thừa nhận, đó là ý kiến thú vị hé.” Anh nói, nhún vai.

Cả bốn đồng chí trao đổi ánh nhìn rồi gật đầu trước khi Atem có thể thậm chí nghĩ về việc từ chối. “Đây không phải là ý kiến tồi tệ.” Jonouchi nói trước khi cau có. “Tôi không thể tin rằng chàng trai-Giàu có đi đến với việc này. Nó dường như quá khôi hài đối với não bộ của bạn ấy.”

Kaiba nhướng mày. “Ồ? À, tôi khó mà phải giải thích những lí do của mình đến kẻ ngốc nghếch như ngươi.”

Đúng với dự đoán, Jonouchi mất sự bình tĩnh của mình. “Ý ngươi là gì, kẻ ngốc?” Anh la lên. Những bọn đồng hành của anh tất cả chỉ thở dài và quay trở lại vấn đề lúc này. Hoặc là trong trường hợp của Atem đến cách thức để gạt ra khỏi vấn đề.

Atem thở dài. ‘Ồ, ta đang cố đùa giỡn với anh? Không đời nào ta sẽ gạt ra khỏi vấn đề này nếu những gã này cố tìm ra mọi thứ mà họ có thể về bí mật của ta. Nhưng vì sao mà Yugi phải đưa Kaiba đến?’ Anh nhìn trừng trừng ra khỏi khóe mắt vào Yugi và Kaiba. ‘Việc đó có khả năng vì sao mà hắn ở đây vào lúc đầu. Hắn chỉ muốn thấy ta bị phân tâm bởi những rắc rối cá nhân hay có thể là sự thua cuộc hay thứ gì đó. Ta thề là ta sẽ không bao giờ hình dung thứ mà Kaiba quở trách đâu.’ Anh thở dài một cách lặng lẽ.

Otogi lắc đầu vào tất cả phản ứng quá dễ dự đoán của Jonouchi đến lời mắng nhiếc của Kaiba. Thật sự khi Jonouchi thấy việc đó thì nó chỉ là cách thức kì lạ của Kaiba trong việc tỏ ra rằng anh quan tâm. Anh quay lại nhìn Atem. Thời gian duy nhất mà họ từng đấu bài đã qua một trò chơi của Những Quái Vật Xí Ngầu Ngục tối. Anh chưa bao giờ thật sự đối mặt với hắn trong một trò chơi trước đó nhưng Anzu, Honda và Jonouchi đã trao cho anh những mánh khóe, thêm vào đó anh đã quan sát nhiều trận đấu của mình cả việc tự đi xem hay trong video. Anh cảm thấy khá là chuẩn bị tốt.

Cho dù cùng thứ không thể nói về Atem. Anh trông như thể tâm trí của anh cả ngàn dặm xa cách, tập trung vào những vấn đề. Otogi cười nhe răng một cách nhẹ nhàng. Việc đó có khả năng. Sau tất cả, Atem chưa bao giờ muốn tham gia vào trận đấu này nhưng họ cố đặt bẫy anh vào trong việc chấp nhạn bằng việc chơi vào điểm yếu mà mọi người biết. Yami, ngoại trừ có lẽ là chính Atem. Atem khó tin là đầy sự kiêu hãnh, như Kaiba và việc đó quá dễ dàng để kích động anh vào trong việc đấu bài. Tất cả một người thật sự làm là làm sự thừa nhận rằng anh yếu đuối và anh tự động thử thách một người trong câu hỏi để chứng minh họ sai. Tất nhiên, luôn có lựa chọn khác để tìm ra thứ gì đó cá nhân về anh và đe dọa đi đến cộng đồng với việc đó. Cho dù sự lựa chọn này không phải luôn là hành động thông thái nhất, nhìn thấy như thể có vài người báo cáo đã cố gắng việc này và có những kí ức bị xóa đi và hiện tại đang ở trong chứng quên lãng. Và vâng, thậm chí là như vậy, không một từ ngữ về vì sao mà việc đó rò rỉ để nhấn vào. Một chàng trai có thể sợ hãi rành rành khi anh muốn vậy.

Ngay lúy này, dù vậy, Atem, có khả năng cố để hình dung ra cách để gạt ra khỏi trận đấu mà không mất mặt. Tất nhiên, Kaiba ở đó, thậm chí không còn khả năng xa xôi là có khả năng.

‘Hừm, có lẽ đó là vì sao mà Yugi đưa Kaiba đến. Hừ, nếu nó là vậy thì bạn ấy chắc biết là chỉ là thứ gì khiến Atem đấu bà dù Atem muốn hay không.’ Otogi phải thừa nhận Yugi có thể chắc chắn là khá tinh nghịch khi Yugi muốn thế. Anh tự làm ghi chú tâm trí để bảo đảm rằng Yugi không bao giờ có cơ hội như thế đối với anh. Có nhiều thứ về anh mà không ai biết. Và anh muốn giữ nó như thế, cám ơn rất nhiều.

Nhưng những ý nghĩ luời nhác không đem anh đến đâu cả. Toàn bộ quan điểm của cách thức để bắt buột Atem bảo Anzu thứ được gọi là ‘bí mật’ nho nhỏ của anh. Không phải thế, dù sao. Nhiều người đã biết và được chuẩn bị để dùng thông tin đó chống lại anh do đó trong cách thức của sự kì hoặc, biến dạng, họ thật sự giúp Atem ra khỏi bằng việc bắt buột chính anh vào việc này.

‘Này, vì sao chúng ta không bắt đầu chứ?” Anh hỏi. Anh quan sát trong sự thỏa mãn khi đôi mắt Atem mở rộng và rồi thu hẹp một cách giận dữ vào anh nhưng kiềm nén khỏi việc nói thứ gì đó khi mà những người khác gật đầu và lên tiếng sự đồng ý của chính bản thân họ. Atem chỉ thở dài và mở chiếc đĩa đấu bài lên, rõ ràng phó mặc đến sự không thể tránh khỏi.

“Được rồi, hãy đấu bài.” Anh nghe ít ỏi hơn sự nhiệt tình về việc này nhưng thật sự không có gì mà anh có thể làm. Sau tất cả, cả Yugi và Otogi biết về bí mật của Atem và trừ phi anh đi theo qua trận đấu này, cả hai sẽ phun nó ra đến Anzu. Thứ mà, tất nhiên sẽ khiến Atem bối rối một cách khó tin và anh có khả năng không bao giờ lộ mặt trước cô lần nữa, trong sự xoay chuyển, hoàn toàn bị đánh bại toàn bộ mục đích của trậu đấu này. Anh hi vọng rằng Atem sẽ nghĩ ra việc đó trước khi quá trễ.

Thứ tự của những đấu thủ sẽ là Atem bắt đầu trước kể từ khi anh là một người hầu hết đang lâm nguy ở đây, theo sau bởi Honda, Otogi, Anzu và cuối cùng Jonouchi. Anzu và Jonouchi biết về những chiến thuật đấu bài của Atem hơn bất cứ ai khác ở đây do đó họ dùng thứ mà những người khác đã sắp đặt và tập trung vào việc làm trật bánh bất cứ thủ đoạn nào mà Atem có thể dùng. Và Anzu có vài sự ngạc nhiên nho nhỏ của chính cô vào cái đĩa đấu bài của cô do đó Atem đang ở trong cuộc gọi thức tỉnh khó chịu nếu anh nghĩ rằng Anzu sẽ là mục tiêu dễ dàng.

Otogi trao đổi ánh nhìn thoáng qua với những đồng chí của mình và gật đầu. “Hãy đi!” Anh nói, mọi người kéo những bàn tay trước tiên của họ và chuẩn bị sự tấn công dữ dội tất cả ra ngoài vào Atem. Họ biết việc này sẽ là trận đấu khó khăn nhưng họ đã quyết tâm chiến thắng. Chỉ như Atem quyết tâm không thua họ để anh có thể giữ an toàn riêng tư của mìn.

Một thứ, dù sao, chắc chắn. Việc này sắp dài dòng và hơn cả khả năng, là trận đấu rất lúng túng đối với mỗi người dính líu.

Về Đầu Trang Go down

Sponsored content


Fic dịch YugiOh (Atem / Anzu): Kẻ cáp đôi: Yugi Mutou: Anzu và Pharaong Empty Re: Fic dịch YugiOh (Atem / Anzu): Kẻ cáp đôi: Yugi Mutou: Anzu và Pharaong

Bài gửi by Sponsored content

Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang

- Similar topics

 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết